KIẾP CON LAI - Trang 138

nhìn đoàn diễn hành ngoài xạ Trời đã xế chiều; mặt trời đầu hạ phả hơi
nóng gay gắt. Mùi phân bò nồng nặc trộn lẫn với mùi lúa chín ngọt ngào từ
những cánh đồng lúa lân cận. Tất cả những thứ đó mang lại một cảm giác
thư thái và mi mắt tôi nặng chiũ.
"Mày có biết chuyện của cô San không?" Duy hỏi.
"Không." Tôi ngồi dậy, tỉnh ngủ vì tò mò. "Mày nghe chuyện gì?"
Duy trả lời với một chút xúc động:
"Tao nghe nói cô trốn đi mấy ngày trước và trên tàu có người làm phản. Cô
bị bắn. Không ai được biết. Công an đang làm việc với ông chủ nhiệm của
trường. Họ nói là cô ấy chết rồi."
"Trời ơi!" Tôi nghe lùng bùng như bom nổ bên tai.
"Ừ, kinh khủng quá phải không? Còn không được làm đám táng. Học sinh
cũng không được cho đến thăm." Nó nhìn chăm chăm vào mặt tôi: "Nếu cô
San còn đây, chắc chắn cô ấy sẽ tranh đấu cho mày được đi diễn hành."
Tôi lắc đầu:
"Ông chủ nhiệm nói là tao không xứng đáng. Tao cũng không nghĩ ông ấy
cho là cô San xứng đáng được an táng đàng hoàng. Chẳng phải vì lý do cá
nhân. Chuyện nó phải vậy thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.