KIẾP CON LAI - Trang 177

sau họ.
Mẹ tôi và dì Đặng dừng lại bên kia đường. Có ngưòi nào đó đã báo cho bà
biết người đàn bà ghen tuông đang điện cuồng giận dử lao đến. Đám đông
chạy theo sau, nóng lòng chờ xem một màn đánh ghen.
"Con nào là con đĩ chó?" Bà ta hét lên.
Dì Đặng bước tới bình tỉnh hỏi:
"Bà cần gì?"
"Tao muốn gặp con đĩ Khuôn."
"Bà muốn gặp cô ta thì gặp tôi trước." Dì Đặng đáp.
Người đàn bà nhìn mẹ tôi. "Vậy mày là con đĩ chó. Thằng chồng khốn nạn
của tao kêu tên mày trong khi nó đang nhấp nhô trên bụng tao, rồi nó mắc
cở mà đánh đập tao. Tao chịu đựng mười lăm năm cho chồng đi phục vụ
đất nước không phải để dược đối xử như thế này. Mày làm cho nó hư hỏng
ra, con đĩ thúi dâm đãng."
Bà ta xông tới, xô dì Đặng qua một bên để nhào đến bên mẹ tôi. Dì Đặng té
xuống đất trong khi người đàn bà cào vào mặt mẹ tôi. Kim và tôi cùng nhảy
vào kéo bà ta ra, nhưng đã trễ. Bà ta đã chụp được một mớ tóc của mẹ tôi
và rán hết sức giằng lấy, vung giũ từng đợt giống như người ta đang giũ
một tấm khăn trải giường cho nó thẳng ra, đồng thời chân bà ta đá liên hồi
vào bụng mẹ tôi.
Dì Đặng chổi dậy, chụp lấy cánh tay của người đàn bà, gở những ngón tay
của bà ta đang níu chặt lấy tóc mẹ tôi. Bà ta rán giữ lại, nhưng cuối cùng
đuối sức buông tay gục xuống đất. Tôi vẫn níu ngang hông bà ta trong khi
bà há miệng ra thở. Bên cạnh tôi, Kim đang lặng lẽ khóc.
Mẹ tôi đứng dựa vào dì Đặng, tóc bà rối tung phủ lên mặt có mấy vết cào
sướt. Mẹ tôi hét lên với bà Qui Bá. "Chồng bà không mắc mớ gì tới tôi."
"Đừng chối. Nó nói với tao hết rồi. Chưa hết đâu. Mày chưa mục xương
trong tù thì tao chưa ngừng đâu."
"Bà muốn dạy thì về nhà dạy chồng bà trước. Có giỏi thì về dạy chồng
đừng đi hoang. Đừng có hăm dọa, tôi không sợ đâu." Mẹ tôi nói với giọng
lạnh lùng.
Người đàn bà đứng thẳng dậy. "Mày chống mắt lên chờ coi." Bà ta níu lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.