KIẾP CON LAI - Trang 186

luôn luôn chiều chuộng con hơn em con. Con luôn luôn được món đồ chơi
tốt hơn, miếng bánh to hơn, được nuông chiều hơn, được quan tâm hơn.
Con thử nhường cho em phần hơn một lần đi. Mẹ cần con ở lại với mẹ.
Ngủ tiếp đị"
Từ phía sau mẹ tôi, Jimmy lên tiếng:
"Con đi trốn thiệt hả mẹ?"
"Đúng đó, Jimmỵ Mẹ để mày đi trốn với dì Đặng. Tối nay sẽ khởi hành."
Tôi trả lời nó với giọng chua chát.
"Không." Nó lắc đầu với vẻ sợ sệt. "Con muốn đổi với anh Kiên. Để ảnh đi.
Ảnh cần đi hơn con."
Hy vọng lại bùng lên, tôi quay sang mẹ:
"Con sẽ giúp mẹ nhiều hơn nếu con qua được Mỹ. Xin mẹ cho con đi; ở
đây chắc con sẽ tự tử chết."
Mẹ tôi nhìn qua nhìn lại giữa hai anh em tôi. Tôi chụp lấy cơ hội, phân bày:
"Con nói thiệt đó. Nếu mẹ giữ con lại đây con sẽ chết. Rồi mẹ sẽ mất cả hai
đứa. Mẹ hỏi dì Đặng coi cái cảm giác mất con nó ra sao. Hơn nữa, Jimmy
không muốn đi, sao lại ép nó."
Mẹ tôi bật khóc. "Đi đị" Bà vẫy tay ra dấu cho tôi. "Dì Đặng đang chờ
trước cổng."
Tôi chạy vội ra cửa sợ mẹ tôi đổi ý.
"Chờ chút." Mẹ tôi gọi với theo. "Để mẹ đưa con đị" Quay sang Jimmy, mẹ
tôi nhìn chăm chú vào mặt nó: "Con có biết là con phải thay thế anh con coi
chừng em bé, giúp mẹ trong mọi công việc nhà không? Từ nay trở đi, con
là con trai lớn trong nhà, hiểu không?"
Jimmy gật đầu.
"Tốt, lên giường đi, mười lăm phút nữa mẹ sẽ trở lại."
Jimmy chạy đến bên tôi. Nó vòng tay ôm ngang hông tôi thật chặt.
"Anh đi may mắn, anh Kiên. Em thương anh lắm."
Tôi quay đi. Má tôi đỏ bừng vì thẹn.
Chúng tôi cùng bước ra khỏi nhà. Bên kia đường, dì Đặng đang đứng chờ
dưới một gốc dừa. Nét mặt dì từ kích động chuyển sang ngạc nhiên khi
thấy tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.