KIẾP CON LAI - Trang 209

bò ra, tôi đã nghe tiếng sột soạt từ bụi cây bên cạnh. Rồi cái giọng nạt nộ
tôi hồi hôm run rẩy vang lên: "Chúng tôi ra đây, xin đừng bắn."
Tôi hé mắt nhìn xuyên qua những cành cây. Một cặp trần truồng, lưng quay
về phía tôi, đang đứng gục đầu trước mặt ba tên công an. Một con chó săn
Đức đang đánh hơi mấy bộ quần áo máng trên mũi súng của tên công an.
Tên công an nắm lấy cái vòng đeo trên cổ con chó giữ cho nó đứng im.
"Giấy tờ đâu?" Tên công an hỏi cặp trai gái.
Người đàn ông lục tìm trong mớ quần áo rôi lôi ra một cái ví. Con chó bị
quấy rầy, ngước mõm về phía tôi nhe răng gầm gừ. Tôi hoảng hốt nhảy lùi
về phía sau. Con chó tru lên.
"A ha! Lại thêm một đống rác nữa." Tên công an reo lên.
Tôi té ngữa vào bụi dương. Mũi súng đen ngòm thọc vào ghim trên ngực
tôi.
"Ra". Người cầm súng ra lệnh.
Tôi lách người chui ra, hai tay giơ cao trên đầu. Một tên công an túm lấy cổ
áo kéo tôi đứng dậy. Ông ta có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi.
"Mày làm cái giống gì ở đây?" Hắn hỏi. Mũi súng của hắn thúc vào bụng
tôi lành lạnh như chỉ chực khai hỏa.
Tôi lắp bắp trả lời:
"Tôi... tôi đang ngủ."
"Ngoài bờ biển, bên cạnh cái đám đĩ điếm này?" Ông ta nhướng mày: "Mày
bụi đời hả?"
"Dạ không."
"Có giấy tờ gì không?"
"Dạ không."
"Nhà ở đâu?"
"Dạ Ở Nha Trang. Khóm 6."
Ông ta quay sang đồng đội:
"Các đồng chí thấy vụ này thế nào?"
Một tên bỏ cặp trai gái đang đứng trần truồng bước lại. Khuôn mặt xương
xẩu, cằm dài, gò má nhô cao của ông ta nhăn lại khi nhìn thấy tôi. Ông ta
vén cặp môi mỏng dưới hàng ria mép lưa thưa bày một nụ cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.