KIẾP CON LAI - Trang 211

Kiên Nguyễn

Kiếp Con Lai

Dịch giả: Nguyễn Cao Nguyên

Chương 36

Chiếc xe jeep chạy ngang qua những con đường nhộn nhịp rồi dừng lại
trước đồn công an. Phòng ngoài chưng một bộ ghế sô pha kiểu cọ làm bằng
da thuộc, mấy bức tranh chữ Tàu trên vách và một cái đèn treo. Trên bệ cửa
sổ, một cành lan cắm trong cái lọ thủy tinh.
Người thư ký ngồi sau quầy đối diện với cửa ra vào chụp hình, lăn tay và
làm một bản báo cáo ngắn về lý lịch của tôi. Khi cô ta thả bàn tay tôi ra,
những ngón tay của tôi làm ố cả mặt quầy bằng thủy tinh. Một lát sau, hai
người công an đến dẫn tôi đi dọc theo một hành lang dài, đẩy vào một
phòng giam nhỏ, rồi đóng sầm cánh cửa sắt lại. Tôi nghe tiếng chìa khóa
lách tách rồi tiếng bước chân của họ đi xa
Phòng giam nồng nặc mùi thịt thối trộn lẫn với mùi nước tiểu và mùi khói
thuốc lá. Vách tường đầy những vết bẩn có vẻ như là máu và phân người.
Phòng giam lạnh lẽo. Giữa phòng có treo một cái móc sắt đã rẽ sét, mũi
nhọn hoắc chỉa lên trời, ngay bên dưới là cái bàn gỗ cong queo, bên trên để
một cái chày vồ bằng sắt và mấy cái đinh đã hoen rĩ. Cuối căn phòng, một
thùng sắt lớn dựa sát vách tường chứa đầy nước bẩn, mấy cục phân nổi lều
bều trên mặt.
Không còn đường nào khác, tôi thu mình vào một góc bên cạnh cái thùng
nước. Tôi ngồi xổm, cằm tựa vào hai đầu gối, rán hết sức thu mình cho thật
nhỏ.
Tôi lại nghe tiếng bước chân, rồi tiếng mở khóa. Tôi nép sát vào góc
phòng, nín thở. Tôi không muốn họ thấy mình đang khóc, vì sợ họ nghĩ
rằng khóc là có tội. Hai người công an bước vào. Cánh cửa sắt rít lên rồi từ
từ đóng lại.
Một tên tiến vào, tháo chiếc nịt cùng tất cả những thứ gắn vào đó, kể cả cây
súng trong chiếc bao da và cái kẹp đạn đặt trên mặt bàn. Ông ta trông giống
như bao nhiêu người trung niên bình thường khác, với mái tóc rễ tre và cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.