KIẾP CON LAI - Trang 281

Kiên Nguyễn

Kiếp Con Lai

Dịch giả: Nguyễn Cao Nguyên

Chương 49

Cậu giải thích cho tôi lần nữa. Mẹ cậu làm chủ căn nhà đó phải không?"
Tôi ngồi sát mép ghế bên kia bàn đối diện với ông trưởng phòng sở nhà đất.
Ông ta cuối đầu, đọc lướt qua tập hồ sơ, cây viết chì quay tít giận dữ trong
taỵ Bên ngoài khung cửa sổ, thành phố trầm mình trong nắng chiều êm ả.
Một con sâu bò từ bệ cửa sổ sang cành chanh, hai cánh đập liên hồi.
"Gia đình tôi làm chủ căn nhà." Tôi giải thích, tay đầy gói thuốc thơm về
phía ông tạ "Dượng tôi làm chủ miếng đất."
Ông ta nhíu mày. "Tại sao không có chữ ký của ông ta trong tờ giấy này?
Rồi bây giờ ai thừa hưởng căn nhà?"
"Thưa ông, tôi đoán bây giờ nó thuộc quyền sở hữu của dượng tôi. Chúng
tôi đã bỏ căn nhà hai ngày rồi."
Ông trưởng phòng lắc đầu, rít qua kẻ răng với vẻ không bằng lòng. Ông ta
gấp tập hồ sơ lại rồi đẩy trả cho tôi. "Tôi không thể ký vào tờ giấy này
được." Ông ta nói. "Nó vô ích và không hợp lệ. Ra Nha Trang bảo ông
dượng của cậu điều chỉnh cái mớ bùi nhùi này rồi trở lại đây gặp tôi."
Tôi phản đối. "Nhưng thưa ông, tôi không thể làm như vậy được. Ngày mai
chúng tôi phải đi rồi."
Ông ta phá ra cười. Tôi nhắm mắt lại, chờ nghe những câu khôi hài vô vị.
Ông ta chồm sát vào tôi cho đến khi mũi ông ta chỉ cách mặt tôi chừng vài
phân. Những sợi lông mũi của ông ta lỏi ra, rung rung theo từng nhịp thở
như cánh con bọ trên bệ cửa sổ. Ông ta thì thầm. "Mày muốn tao ký tên
đóng dấu vào tờ giấy này lắm phải không? Mày muốn bán linh hồn mày đổi
lấy chữ ký không?" Mắt ông ta ánh lên vẻ diễu cợt.
Tôi quay mặt đi, không trả lời được. Ông ta tiếp tục cười, thảy tập hồ sơ lên
đùi tôi rồi vẩy taỵ "Về đi. Mày làm mất thì giờ của tao quá, thằng con lai
đần độn."
"Xin ông làm ơn." Tôi năn nỉ. "Xin ông rũ lòng thương giúp tôi. Tôi sẽ đội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.