KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 132

CHƯƠNG

11

CHƯƠNG 5.2

“K

hông!”

Văn Kỳ tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng, Hạ Thiên lại xuất hiện trong giấc mơ

của cô, vẫn với cách ăn vận như mọi khi, mặc một chiếc váy liền màu đỏ
máu, trong tay cầm ngọn nến màu trắng với ngọn lửa dập dờn bên trên, ánh
lên khuôn mặt thối nát, mục rữa. Giọng nói lạnh băng rợn người khiến Văn
Kỳ sợ hãi đến mức mất hết hồn phách, có lẽ cô đã nợ Hạ Thiên quá nhiều.
Nghĩ tới đây, cô liền lật người ngồi dậy, lẩm bẩm một mình “Tội lỗi, mình
thực sự có tội sao?”

“Không! Mình không có tội.” Văn Kỳ bỗng như biến thành một người

khác, điên loạn nói “Nhất Thổ, tôi không có tội! Anh không xứng đáng để
khống chế tính mạng của tôi.”

Tội lỗi đã làm Văn Kỳ muộn phiền quá lâu rồi, cô đi tới trước chiếc bàn,

mở ngăn kéo thứ nhất ra, cầm một cuốn nhật ký màu trắng, rút chiếc bút
mực màu đen trong ống ra, nhìn nó mà hai mắt đẫm lệ.

“Mẹ, đây là thứ sau cùng mẹ để lại cho con, hiện nay, con muốn dùng nó

để viết lại di ngôn của con. Con sợ lắm, người chết tiếp theo sẽ là con! Mẹ
có biết không? Trong linh hồn của con có khắc một tội lỗi, có lẽ, vì con đã
biết quá nhiều bí mật, bây giờ gặp phải báo ứng.”

Lần đầu tiên Văn Kỳ cảm thấy sợ hãi, thì ra cái chết lại bức ép con người

tới mức thở không ra hơi, cô liệt kê lại tất cả bảy tội lỗi, cùng với tên tất cả
những người bị hại, đem ra đối chiếu, đến sau cùng vẫn còn hai tội lỗi nữa
chưa có lời đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.