KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 54

“Cút, anh cút đi cho tôi.” Văn Kỳ đột nhiên thay đổi thái độ, giống như

biến thành một người khác vậy. Cô gằn giọng nói với Vương Thành “Bất
luận là ai nói tốt cho người phụ nữ ti tiện đó trước mặt tôi, tôi đều bắt hắn
phải cút đi.”

Trong bóng đêm cô quạnh, Văn Kỳ nằm một mình trên giường bệnh,

không thể nào chợp mắt, ngây người nhìn lên trần nhà, dưới mặt đất vẫn
còn vương đầy nước canh. Cảm giác mệt mỏi bủa vây, cô từ từ chìm vào
giấc ngủ.

Văn Kỳ phát hiện mình đang ở trong một không gian quái dị, cô sắp sửa

đi đến bờ vực thẳm rồi, bởi vì bên tai cô vẫn vang vọng một giọng nói, bất
cứ lúc nào cũng nhắc nhở cô “Là cậu, là cậu đã hại chết tôi!”

Đương nhiên, Văn Kỳ không biết giọng nói này đồng nghĩa với việc gì,

cô như bị cuốn vào một vòng xoáy thần bí, hoàn toàn chìm đắm trong
mộng cảnh. Cho nên, trong đầu cô luôn văng vẳng giọng nói của Hạ Thiên,
cứ giống như chiêu hồn đêm khuya, còn cô là một hình nhân, để người ta
điều khiển mọi thứ, bao gồm cả sự sống chết của bản thân. Cô bất giác nhớ
tới bức thư kì quái kia, và cái nickname dị thường đó nữa.

Hàng đêm cô đều gặp phải ác mộng, giọng nói của Hạ Thiên như âm hồn

bất tán, bủa vây lấy cô mãi không thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.