KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 77

CHƯƠNG

6

CHƯƠNG 3.2

L

úc này, Văn Kỳ đang đứng trên đường lớn tại thành phố Thiên Nhai,

đây là nơi huyên náo, ánh đèn màu vàng chiếu rọi lên khuôn mặt Văn Kỳ
khiến cô giống như một tinh linh. Không sai, cô dựa vào cuốn nhật kí của
Hạ Thiên, tìm tới trung tâm tẩm quất Kim Ngọc, còn cố tình ăn vận quyến
rũ thiếu vải giống như một gái gọi, nét mặt ngây thơ khiến người ta xót xa.

Văn Kỳ từ từ bước vào trung tâm tẩm quất Kim Ngọc, cô khác biệt với

đám phụ nữ kia, cô mặc chiếc quần tất lụa màu đen bên trong váy dài, làm
nổi bật thân hình của mình, mái tóc mềm mại trên khuôn mặt trắng trẻo,
ánh mắt tựa như nước suối trong veo. Thực đúng là cực kỳ mê hoặc, tiếng
giày cao gót vang lên cộc cộc, trung tâm tẩm quất ngập tràn đủ thứ mùi vị.
Cô nhìn thấy một người, là người cô cực kỳ thân thuộc.

Cô cảm thấy nơi này có mối liên hệ với việc Hạ Thiên bị sát hại. Cô đọc

cuốn nhật ký đó tới tận trang cuối cùng, trong đó có ghi chép cuộc sống
một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày của Hạ Thiên, mỗi ngày đều tới trung
tâm tẩm quất Kim Ngọc. Cô viết nhật ký chỉ vì muốn giải tỏa bất mãn trong
lòng, trút bực bội thông qua những con chữ.

Chưa đi được vài bước, bà chủ đã ngăn Văn Kỳ lại, đó là một người đàn

bà còn gợi cảm hơn cả cô.

Văn Kỳ âm thầm khẳng định, có lẽ người phụ nữ trước mặt chính là bà

chủ của trung tâm tẩm quất Kim Ngọc.

Văn Kỳ đi thẳng vào vấn đề chính “Bà chính là bà chủ của trung tâm tẩm

quất Kim Ngọc? Tôi là chị họ của Hạ Thiên, tê là Hạ Mỹ. Hiện nay cô ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.