KIẾP NÀO TA CŨNG TÌM THẤY NHAU - Trang 67

Nhưng Pedro không chết. Thay vào đó, anh dần chấp nhận số phận không

thể tránh khỏi. Anh buộc phải rời xa tình yêu của đời mình. Trái tim anh tan nát,
nhưng anh vẫn tiếp tục sống.

Nhiều năm trôi qua.
“Mọi chuyện lúc này không tệ lắm. Cuộc sống vô cùng bình lặng. Tôi rất

gắn bó với cha trưởng tu viện và đã chọn ở lại với ông ấy...” Sau một khoảng im
lặng, cuối cùng Pedro cũng nhận ra.

“Ông ấy chính là anh trai tôi... anh trai tôi. Tôi biết đó là anh ấy. Chúng tôi

rất thân thiết. Tôi có thể nhìn thấy đôi mắt của anh ấy!”

Cuối cùng, Pedro cũng tìm thấy người anh đã mất. Tôi biết rằng kể từ bây

giờ, nỗi đau của anh sẽ bắt đầu được chữa lành. Hai anh em họ đã thực sự ở bên
nhau trong kiếp trước. Và nếu vậy, họ sẽ lại có thể ở bên nhau một lần nữa.

Nhiều năm nữa lại trôi qua. Cha trưởng tu viện ngày càng già đi.
“Ông ấy sẽ sớm rời xa tôi”, Pedro dự đoán. “Nhưng chúng tôi sẽ hội ngộ ở

thiên đường... Chúng tôi đã nguyện cầu điều đó.” Không bao lâu sau, vị cha
trưởng tu viện qua đời, và Pedro lại chìm trong đau buồn.

Anh suy tưởng và cầu nguyện, và rồi hồi chuông báo tử của cuộc đời anh

cũng vang lên. Anh mắc bệnh lao và ho không ngừng. Hơi thở trở nên khó khăn.
Những tu sĩ đứng quây quần quanh giường anh.

Tôi để Pedro nhanh chóng rời khỏi đó. Không cần phải chịu đau khổ thêm

lần nữa.

“Tôi đã học được về sự giận dữ và lòng vị tha”, anh bắt đầu nói, thậm chí

không cần chờ tôi hỏi về những bài học của kiếp sống đó.

“Tôi đã học được rằng giận dữ là điều ngu xuẩn. Sự giận dữ là một cảm xúc

ăn mòn tâm hồn. Cha mẹ tôi đã làm những gì họ nghĩ là tốt nhất, cho tôi và cho
họ. Họ không hiểu được đam mê của tôi mãnh liệt đến thế nào, hoặc tôi là người
có quyền quyết định cuộc đời mình, chứ không phải họ. Họ có ý tốt, nhưng họ
không thấu hiểu. Họ vô tri... nhưng tôi cũng là kẻ chẳng biết gì. Tôi đã điều khiển
cuộc sống của nhiều người khác. Thế nên, tôi lấy tư cách gì để đánh giá hoặc giận
dữ với họ khi chính tôi cũng làm điều tương tự?”

Pedro lại im lặng, rồi tiếp tục. “Chính vì vậy, lòng vị tha là vô cùng quan

trọng. Chúng ta đã từng làm tất cả những việc mà bản thân đang lên án người
khác. Nếu muốn được tha thứ, chúng ta phải tha thứ cho họ. Thượng đế luôn tha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.