KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 200

“Anh không bao giờ nghĩ thế, cô ấy cũng biết sự tồn tại của em trong đời

anh. Chỉ có điều anh không muốn làm em đau lòng. Em nghĩ anh quá ích kỷ
rồi.”

“Thế thì cứ vậy thôi.”

“Được thôi.” Cuối cùng anh cũng đồng ý.

Lần đầu tiên tôi đến chỗ ở của anh. Trước đây, khá nhiều lần tôi muốn

đến đây để đợi anh, cuối cùng lần này tôi đã tới. Tự dưng trong lòng tôi lại
cảm thấy có chút sợ hãi.

“Anh ở phòng A tầng 12.” Anh nói.

“Em đưa anh lên.” Tôi bạo gan nói.

“Được.” Dường như anh biết không thể ngăn cản nổi tôi.

Chúng tôi cùng đi vào thang máy, đến tầng 12, bất giác tim tôi đập thình

thịch. Chính tôi đã đòi đưa anh về, vậy mà tôi không dám đưa mắt nhìn anh.

Cửa thang máy mở ra.

“Anh ở đây.”

Trái tim tôi giường như đập nhanh đến nỗi muốn nổ tung. Có nằm mơ tôi

cũng không bao giờ tưởng tượng nổi có ngày mình lại đến sào huyệt của
anh - sào huyệt của anh và người đàn bà khác. Giả sử người đàn bà đó bất
thình lình từ trong nhà bước ra thì sao nhỉ?

“Em tiễn anh đến đây thôi.” Tôi bắt đầu sợ. “Cám ơn anh đã để em đưa

anh về...”

Còn chưa nói dứt câu, Văn Lâm đã kéo tôi ra tận phía sau cầu thang máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.