KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 217

Tôi gật đầu.

Du Dĩnh vẫy một chiếc taxi.

“Cậu đi đâu thế?” Tôi không hiểu hỏi.

“Đi theo cô ta.” Du Dĩnh kéo tôi lên xe.

Tôi mượn điện thoại của Du Dĩnh gọi cho Từ Ngọc.

“Châu Nhị, cậu đang ở đâu thế?” Giọng của cô ấy có vẻ như đang rất

muốn gặp tôi.

“Tớ đang trên xe taxi với Du Dĩnh.”

“Tớ muốn gặp cậu ngay bây giờ, để tớ đến chỗ các cậu.” Từ Ngọc nói.

“Cậu đừng gác máy.” Tôi vội nói vào máy.

Chiếc taxi của cô gái kia đang vun vút lao đi, và dừng lại ở trước một cửa

hàng tiện lợi.

“Tớ đang ở cửa hàng tiện lợi ở đường Lạc Đạo.” Tôi nói với Từ Ngọc.

Cô gái đó bước vào trong cửa hàng, mua một cái bánh mỳ và một lon bia,

ngồi luôn trong đó ăn. Còn tôi và Du Dĩnh đứng ngoài giám sát.

Đột nhiên có người vỗ vai chúng tôi, giật nảy mình, hóa ra là Từ Ngọc.

“Sao cậu đến nhanh thế?” Tôi ngạc nhiên.

“Tớ ở gần đây mà.” Từ Ngọc nói. “Hai người đang ở đây làm gì vậy?”

“Suỵt!” Tôi ra hiệu cho cô ấy không nói chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.