KIẾP NGƯỜI - Trang 504

trắng. Ở cuối bể nước là cái khối nhà xam xám trại Horse Guards. Phong
cảnh tao nhã hài hòa có cái vẻ đẹp của một bức tranh thế kỷ thứ mười tám.
Nó làm cho người ta nhớ đến không phải là Watteau

[50]

với những phong

cảnh trữ tình đến nỗi chỉ gợi lại những thung lũng chật hẹp vùng rừng núi
chỉ thấy trong mộng, mà là nhớ tới Jean Baptiste Pater tầm thường. Tâm
hồn Philip nhẹ nhàng thanh thản. Anh hiểu rõ nghệ thuật có thể giải phóng
tâm hồn khỏi sự đau khổ (là vì anh nhìn thiên nhiên với con mắt con nhà
nghệ thuật) đây là điều trước đây anh chỉ đọc qua sách vở.

Họ đi ăn trưa ở một quán ăn người Ý và gọi một chai rượu Chianti. Họ

tiếp tục chuyện trò suốt bữa ăn. Họ nhắc lại những mối quan hệ chung ở
Heidelberg, nói về bạn bè của Philip ở Pari, họ bàn về văn chương, về hội
họa, về đạo đức, về cuộc đời. Philip bỗng nghe đồng hồ điểm ba tiếng, anh
chợt nhớ ra vào giờ này là lễ thành hôn của Mildred. Anh cảm thấy đau
nhói trong tim, và trong giây phút, anh không còn nghe được Hayward
đang nói gì. Nhưng anh rót cho mình đầy cốc rượu Chianti. Anh không
quen uống rượu nên cảm thấy choáng váng. Lúc đó, dù thế nào anh cũng
không còn gì phải lo nghĩ. Đã bao nhiêu tháng nay đầu óc linh lợi của anh
đã quen biếng nhác, cho nên bây giờ anh nói chuyện say sưa. Anh lấy làm
sung sướng vì có người đàm đạo, có người cùng quan tâm đến những điều
anh quan tâm.

- Này, chúng mình đừng có phung phí một ngày đẹp thế này để đi tìm

phòng trọ. Cậu nghỉ ở nhà mình tối nay. Ngày mai hoặc thứ hai cậu đi tìm
phòng trọ cũng được.

- Được. Vậy chúng ta phải làm gì? - Hayward hỏi.

- Ta lên tàu xuôi về Greenwich.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.