KIẾP NGƯỜI - Trang 120

Chàng phải bảo người gác cổng cho biết khi nào có chuyến tàu khác đến,
và chàng lại đợi, nhưng chàng thất vọng. Vừa lạnh vừa đói, chàng đi tắt các
ngõ hẻm và khu nhà ổ chuột về trường. Chàng thấy Rose đang ngồi trong
phòng học, chân gác lên mặt lò sưởi. liến láu huyên thuyên với nửa tá học
sinh đứng ngồi lộn xộn. Cậu ta nồng nhiệt bắt tay Philip nhưng Philip mặt
xịu xuống, chàng nhận thấy Rose đã quên mất chuyện họ hẹn gặp nhau.

- Này, sao cậu đến muộn quá thế? - Rose nói - Tớ cứ nghĩ là cậu không

đến.

- Cậu ở nhà ga lúc bốn giờ rưỡi - một học sinh khác nói - khi tớ đến tớ

thấy cậu.

Philip hơi đỏ mặt. Chàng không muốn Rose biết mình đã đợi hắn như

một thằng ngốc.

- Tớ phải chăm sóc một người bạn của gia đình - chàng bịa một cách dễ

dàng - ở nhà yêu cầu tớ đi tiễn cô ấy.

Nỗi thất vọng làm Philip buồn buồn. Chàng định khi nào còn lại hai

người với nhau thì sẽ giải quyết với Rose. Nhưng khi những người kia đi
khỏi thì Rose lập tức đến ngồi trên tay ghế mà Philip đang ngả người ra uể
oải.

- Này, tớ hết sức sung sướng là học kỳ này chúng mình vẫn chung trong

phòng ấy. Tuyệt quá phải không?

Cậu ta có vẻ thành thật vui mừng gặp Philip làm cho điều bực mình của

Philip tiêu tan. Đôi bạn lại bắt đầu sôi nổi nói đến hàng nghìn thứ chuyện
mà họ quen làm, xem như trước đó họ vẫn không rời nhau dù là trong năm
phút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.