KIẾP NGƯỜI - Trang 132

Lời quở trách này khiến chàng bực bội. Chàng tức giận thầy hiệu trưởng

và tức giận cả chính mình.

- Em sẽ không nghĩ là em sẽ đi Oxford - chàng nói.

- Tại sao không? Thầy nghĩ rằng trước đây em có ý muốn được phong

làm mục sư

- Em đã thay đổi ý kiến.

- Vì sao?

Philip không đáp. Ông Perkins đứng nghiêng, tư thế quen thuộc của ông,

đầu gối chùng xuống giống một nhân vật trong tranh của Perugino, tư lự
đưa mấy ngón tay vuốt vuốt chòm râu. Thầy nhìn Philip như thể đang cố
hiểu, rồi bất thình lình ông bảo chàng có thể ra về.

Rõ ràng ông không hài lòng, vì một tuần sau đó, vào một buổi tối, khi

Philip phải đến phòng làm việc của ông, nom mấy bài luận văn, ông lại tiếp
tục câu chuyện hôm nọ, nhưng lần này ông chọn một phương pháp khác.
Ông nói chuyện với Philip không phải như hiệu trưởng với học sinh, mà
như hai con người bình đẳng với nhau. Bây giờ ông tỏ vẻ không để ý đến
việc học tập kém cỏi của Philip, đến chuyện chàng ít cần được may mắn
chống chọi với những đối thủ sắc sảo để đoạt được học bổng cần thiết cho
chàng đi Oxford: Điều quan trọng là chàng đã thay đổi ý định về đời chàng
sau này. Ông Perkins gợi lại ý muốn tha thiết của chàng được phong làm
mục sư. Ông vô cùng khéo léo tác động vào những cảm nghĩ của chàng,
điều này dễ dàng hơn vì chính bản thân ông cũng xúc động chân thành.
Việc Philip thay đổi ý định làm cho ông đau buồn cay đắng, ông thực sự
cho rằng chàng đang vứt bỏ cơ hội hạnh phúc trong đời, vì lẽ gì ông không
hiểu nổi. Giọng nói của ông rất có sức thuyết phục, và Philip vốn dễ động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.