KIẾP NGƯỜI - Trang 144

Kính thưa ông Perkins,

Xin ông tha lỗi cho tôi làm phiền ông một lần nữa về người cháu được

tôi bảo trợ. Nhà tôi và tôi, cả hai chúng tôi đều lo lắng cho cháu. Hình như
cháu rất ao ước được rời khỏi nhà trường, bác gái cháu cho là cháu khổ
sở. Vì không phải là cha mẹ nên chúng tôi không biết làm gì. Hình như
cháu không thấy mình đang học hành rất khá, nên cháu thấy có lưu lại
thêm chỉ lãng phí tiền bạc của mình. Tôi sẽ biết ơn ông rất nhiều nếu ông
vui lòng trò chuyện cùng cháu. Nếu cháu vẫn không thay đổi ý kiến thì có
lẽ tốt hơn là cháu nghỉ học vào dịp lễ Noel như ý định ban đầu của tôi.

Bạn rất chân thành của ông

William Carey

Philip đưa trả lại bức thư cho thầy hiệu trưởng. Chàng rất rộn ràng tự hào

thắng lợi của mình. Chàng đã thực hiện được điều mong muốn và chàng lấy
làm thỏa mãn, ý chí của chàng đã chế ngự được ý chí của người khác và đã
giành được thắng lợi.

- Thật là vô ích. Cứ mỗi lúc nhận được thư anh, ông ta lại thay đổi ý kiến

như thế này thì phải bỏ ra nửa giờ để viết cho bác anh. - Thầy hiệu trưởng
bực bội nói.

Philip không nói gì, nét mặt chàng hoàn toàn bình thản; nhưng chàng

không ghìm nổi để mắt khỏi long lanh. Ông Perkins nhận rõ điều đó nên
ông khẽ cười.

- Đúng hơn là em ghi được một điểm thắng phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.