KIẾP NGƯỜI - Trang 203

Anh có nụ cười không tắt trên miệng, để lộ hàm răng trắng nhỏ, đều đặn.

Anh hoàn toàn bình tĩnh. Anh từ chối mọi việc. Anh phủ nhận trắng trợn
một cách thật dễ thương. Sau cùng bà Giáo sư mất bình tĩnh, bà nói rằng cô
gái đã thú nhận là cô yêu anh. Anh chàng cứ trơ ra tiếp tục cười.

- Bậy bạ, bậy bạ! Hoàn toàn không đúng! Bà không thể moi gì được ở

anh chàng. Thời tiết trở nên rất xấu, tuyết rơi và sương giá, rồi tuyết tan với
những ngày ảm đạm, đi dạo chơi trong những ngày đó là một kiểu tiêu
khiển chán ngắt. Một tối khi Philip vừa học xong bài tiếng Đức với giáo sư
và đang còn đứng một lúc trong phòng khách nói chuyện với bà Erlin, thì
Anna bước vội vào.

- Mẹ ơi! Cacilie đâu? - Nàng hỏi.

- Mẹ nghĩ rằng con bé đang ở trong phòng! - Trong phòng không có đèn!

Bà giáo sư kêu lên một tiếng, hoảng hốt nhìn con gái. Ý nghĩ của Anna
cũng là ý nghĩ vừa lóe lên trong óc bà.

- Rung chuông gọi Emil - Bà khản tiếng bảo, và đây là người cục mịch

đần độn vẫn được hầu bàn và làm gần hết mọi việc trong nhà. Hắn bước
vào.

- Này Emil, hãy xuống buồng anh Sung đi vào đừng gõ cửa. Nếu có ai

đang ở đó thì bảo là xuống xem xét lò sấy nhé.

Không một dấu hiệu ngạc nhiên nào hiện ra trên khuôn mặt lạnh lùng

của Emil. Hắn chậm chạp bước xuống thang gác.

Bà giáo sư và Anna để ngỏ cửa, nghe ngóng. Ngay sau đó Emil đi lên, họ

gọi anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.