KIẾP NGƯỜI - Trang 206

thấy như có điều gì đó vô cùng hấp dẫn, đồng thời anh lại thấy khó chịu và
kinh tởm.

Tình trạng đó kéo dài nhiều ngày. Không khí buồn với câu chuyện tình

ghê tởm đó ám ảnh mọi người và trạng thái thần kinh của cái gia đình nhỏ
này dần đang trở nên căng thẳng. Riêng Sung vẫn thản nhiên, anh chàng
tươi cười hòa nhã với mọi người, lịch sự như trước. Không thể nói thái độ
anh ta là sự thắng lợi của nền văn minh hoặc là sự biểu lộ lòng khinh bỉ của
người Ðông đối với người phương Tây bị đánh bại. Còn Cacilie thì cứ phơi
phới bất chấp dư luận. Cuối cùng, ngay bà Giáo sư cũng không chịu đựng
được lâu. Bà bỗng dưng hoảng sợ, vì giáo sư Erlin với tính bộc trực rõ
ràng, đưa ra giả thuyết về những hậu quả có thể xảy ra do chuyện tằng tịu
mà ai cũng biết rõ và bà thấy rằng thanh danh của bà ở Heidelberg, tiếng
tăm nhà trọ của bà bị tiêu tan vì chuyện ô nhục không còn cách nào che
giấu. Nhưng vì lý do nào đó, có lẽ bị quyền lợi làm cho mù quáng, nên bà
không bao giờ nghĩ đến khả năng này; và giờ đây đầu óc bà rối lên vì nỗi
sợ hãi khủng khiếp; phải khó khăn lắm người ta mới ngăn được bà đuổi cổ
ngay cô gái ra khỏi nhà. Chính nhờ trí thông minh của Anna mà một bức
thư thận trọng được gửi cho người bác ở Berlin gợi ý cần phải gọi Cacilie
trở về.

Nhưng khi đành chịu mất hai người khách trọ, bà Giáo sư không thể

cưỡng lại niềm vui được buông lỏng tính gắt gỏng lâu nay bị kềm chế. Bây
giờ, bà tự do tha hồ nói với Cacilie bất kỳ điều gì bà thích.

- Này Cacilie, tôi đã viết cho bác cô, yêu cầu đem cô đi khỏi đây. Tôi

không thể để cô ở trong cái nhà này lâu hơn được nữa.

Cặp mắt tròn ti hí của bà sáng lên khi bà thấy mặt cô gái bỗng tái nhợt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.