KIẾP NGƯỜI - Trang 236

34.

Hôm sau, ăn trưa xong hai người đem chăn, nệm ra bể nước và cả sách

nữa, nhưng họ không đọc. Cô Wilkinson tự nhiên, thoải mái, mở ô đỏ che
nắng. Bây giờ Philip chẳng e lệ chút nào, nhưng thoạt đầu nàng không để
anh hôn. Nàng nói:

- Đêm qua tôi sai quá, tôi không thể ngủ được. tôi thấy mình xử sự thật

sai lầm.

- Chuyện đến vô lí! Tôi chắc chắn cô ngủ say như chết - Anh kêu lên.

- Anh thử nghĩ xem, nếu bác anh biết ông sẽ nói gì?

- Chẳng có lí gì mà bác tôi biết được. Anh ngả người về phía nàng và tim

anh đập rộn ràng.

- Vì sao anh muốn hôn tôi?

Anh biết lẽ ra anh phải trả lời: “ Vì anh yêu em”. Nhưng anh không nói

được thành lời. Thay vào đó là một câu hỏi:

- Cô thử nghĩ xem vì sao?

Nàng nhìn anh long lanh trong ánh mắt rồi đưa mấy đầu ngón tay lên

chạm mặt anh.

- Mặt anh nhẵn quá. - Nàng thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.