KIẾP NGƯỜI - Trang 253

Nàng say sưa ôm cổ anh, cái kiểu biểu hiện tình cảm của nàng làm anh

lúng túng. Anh những mong nàng nhiều nữ tính hơn. Anh cảm thấy hơi
chướng là nàng luôn luôn nắm lấy quyền sắm vai chính. Điều này hoàn
toàn không hợp với suy nghĩ của anh về tính thùy mị của phụ nữ.

Cuối cùng đã đến ngày cô Wilkinson phải ra về. Nàng xuống nhà dưới ăn

sáng, mặt nàng ủ rũ nhợt nhạt trong bộ quần áo du lịch bằng vải kẻ ô vuông
đen trắng. Nàng có dáng vẻ một cô giáo dạy trẻ kiểu mẫu. Philip cũng im
lặng, anh hoàn toàn không biết phải nói gì cho hợp với hoàn cảnh đó; anh
rất sợ nói một điều gì đó khinh suất làm cho cô Wilkinson có thể nước mắt
ngắn nước mắt dài rồi gây chuyện với anh ngay trước mặt bác trai. Đêm
qua họ đã chia tay nhau lần cuối ở ngoài vườn, và bây giờ thì Philip cảm
thấy nhẹ người, họ sẽ không còn cơ hội nào để gặp nhau. Ăn sáng xong,
anh vẫn ngồi lại trong phòng để tránh việc nàng có thể nằng nặc đòi hôn
anh trên cầu thang. Anh không muốn Mary-Ann, bây giờ đã thành một
người đàn bà qua tuổi trung niên, miệng lưỡi độc địa bắt gặp họ trong một
tình thế nguy hiểm. Mary-Ann không thích cô Wilkinson và gọi nàng là gái
già nanh ác.

Bác gái Louisa người không được khỏe nên không thể ra ga, chỉ có cha

sở và Philip ra tiễn nàng. Đúng lúc tàu chuyển bánh, nàng nghiêng người
hôn cha sở.

- Tôi cũng phải hôn anh nữa, anh Philip ạ. - Nàng nói.

- Được thôi. - Anh đáp - Mặt đỏ bừng.

Anh đứng lên bậc của toa tàu và nàng vội vàng hôn anh. Tàu bắt đầu

chạy, cô Wilkinson ngồi phịch vào góc toa tàu khóc sướt mướt. Trên đường
về nhà, Philip cảm thấy người nhẹ nhõm hẳn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.