KIẾP NGƯỜI - Trang 287

- Sáng mai, khoảng chín giờ tôi sẽ đến trường Amitrano, nếu anh có mặt

ở đó lúc ấy, tôi sẽ lo liệu giúp anh một chỗ ở thoải mái và các thứ đồ dùng -
Cô hỏi anh muốn làm gì, nhưng Philip thấy không nên để cô biết mình còn
đang lờ mờ lắm trong tất cả công việc này.

- À trước hết tôi muốn học vẽ - Anh đáp.

- Tôi vui mừng nghe anh nói thế, thiên hạ thường muốn xúc tiến công

việc một cách vội vàng. Cho đến ngay tôi ở đây đã được hai năm, tôi cũng
chưa bao giờ mó đến tranh sơn dầu và mời anh nhìn xem kết quả đây.

Rồi cô liếc nhìn một bức họa chân dung mẹ, vẽ nổi treo trên đàn pianô.

- Nếu tôi là anh, tôi phải hết sức cẩn thận với một người mới bắt đầu

quen biết. Tôi không muốn giao thiệp với người lạ. Bản thân tôi rất cẩn
thận.

Philip cảm ơn cô về những ý kiến đó mà anh thấy kỳ quặc. Anh không

nhận thấy mình phải đặc biệt cẩn thận.

- Chúng tôi sống hoàn toàn như bên Anh - Bà mẹ cô Otter nói, mãi đến

lúc này bà mới nói ít nhiều - khi đến đây, chúng tôi mang hết đồ đạc của
mình theo.

Philip nhìn quanh phòng. Toàn là những đồ đạc chắc nặng, trên cửa sổ

cùng một thứ màn đăng ten trắng mà bác Louisa treo ở nhà cha sở vào mùa
hè. Trên đàn pianô phủ một tấm lụa Lyberty, mặt lò sưởi cũng vậy. Cô Otter
theo dõi anh hết cái này đến cái khác:

- Tối đến chúng tôi đóng các cửa chớp thì ai cũng thực sự cảm thấy mình

đang sống trên đất nước Anh.

- Và, chúng tôi ăn uống đúng theo như hồi ở nhà - Bà nói thêm - buổi

sáng ăn điểm tâm với thịt, buổi trưa ăn lúc mười hai giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.