KIẾP NGƯỜI - Trang 289

Philip với tờ giấy đẹp để trước mặt, ngượng nghịu nhìn người mẫu. Anh
không biết bắt đầu như thế nào. Trước kia, anh chưa bao giờ thấy một
người đàn bà trần truồng. Chị ta không trẻ, vú đã teo, người xanh xao, tóc
vàng hoe không chải xõa xuống trán, và mặt đầy những vết tàn nhang to.
Anh liếc nhìn bức họa của cô Price. Cô bắt đầu tác phẩm này mới hai ngày,
cô có vẻ lúng túng, giấy vẽ của cô không còn sạch sẽ vì bị tẩy xóa liên
miên, và trong cách nhìn của Philip thì hình vẽ bị méo mó kỳ quặc.

- Nếu mình vẽ thì cũng thế thôi - anh ta nói riêng mình.
Anh bắt đầu vẽ cái đầu trước, nghĩ rằng sẽ dần dần vẽ xuống dưới,

nhưng không hiểu sao anh thấy vẽ cái đầu người mẫu vô cùng gay go hơn
là vẽ cái đầu do anh tưởng tượng ra. Anh gặp phải khó khăn, anh liếc nhìn
cô Price, cô đang vẽ, nét mặt hết sức nghiêm nghị, mày nhíu lại, chăm chú,
say mê, mắt nhìn lo lắng. Xưởng vẽ nóng bức, trán cô đổ mồ hôi hột, cô hai
mươi sáu tuổi, tóc rậm dày, màu vàng sẫm, đẹp nhưng không được chải
chuốt gọn gàng. Gương mặt cô to, nhẵn mịn có vẻ khoáng đạt, hai mắt nhỏ,
da thịt xanh xao, hai má nhợt nhạt, giọng nói yếu ớt lạ thường do sức khỏe
ốm đau. Trông cô bẩn thỉu, và anh không thể không tự hỏi hẳn là khi nghỉ
cô vẫn mặc nguyên không thay quần áo. Cô nghiêm nghị ít nói, đến giờ giải
lao thứ hai, cô lui lại nhìn tác phẩm của mình.

- Không hiểu vì sao mà tôi bực mình quá. - Cô nói - Tôi muốn hiểu đúng

điều đó - Cô quay sang Philip - Anh xúc tiến công việc thế nào rồi?

- Chưa có gì - Anh trả lời với cái cười đáng thương hại.
Cô nhìn vào bản vẽ của anh.

- Thế này thì anh chẳng mong làm được cái gì, Anh phải lấy kích thước,

phải điều chỉnh lại giấy vẽ cho đúng.

Cô nhanh nhẹn chỉ cho anh làm thế nào để bắt tay vào việc. Philip xúc

động trước sự sốt sắng của cô, nhưng khó chịu là cô không có nhan sắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.