KIẾP NGƯỜI - Trang 290

Anh cảm ơn những gợi ý của cô và bắt đầu lao vào việc. Giữa lúc đó, nhiều
người khác đến, phần đông là đàn ông, vì đàn bà thường đến trước nhất và
xưởng vẽ vào dịp này trong năm (tuy vẫn còn sớm) nhưng vẫn chật ních
người. Ngay sau đó, bước vào một người trẻ tuổi, tóc đen thưa, mũi to, mặt
như mặt ngựa. Hắn ta ngồi cách Philip và gật đầu với qua chào cô Price.

- Anh đến trễ quá - Cô nói - Có phải anh vừa mới ngủ dậy phải không?

- Một ngày huy hoàng thế này, tôi nằm trên giường, nghĩ rằng bên ngoài

đẹp đẽ biết bao nhiêu.

Philip mỉm cười, nhưng cô Price nghiêm trang chộp lấy nhận xét này.

- Chuyện buồn cười, tôi thiết nghĩ là phải thức dậy đúng lúc để mà

hưởng ngày đẹp chứ.

- Cách nói của cô khôi hài khó chịu quá - Người trai trẻ trịnh trọng đáp.
Hắn ta có vẻ như vội lao vào công việc. Hắn nhìn bức vẻ của hắn, hắn

đang tô màu vì đã vẽ phác thảo trong ngày trước, người đứng làm mẫu.
Hắn quay sang Philip.

- Anh vừa ở Anh đến phải không?

- Vâng.

- Làm thế nào mà anh tìm ra đường đến trường Amitrano.

- Đó là nhà trường duy nhất mà tôi biết.

- Tôi mong rằng anh không đến với ý nghĩ là sẽ học được bất cứ điều gì

ở đây có ích tối thiểu cho anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.