KIẾP NGƯỜI - Trang 469

Nàng như muốn cho anh nếm mùi sỉ nhục nhưng anh biết nàng khá rõ

nên hiểu rằng nàng nói năng không hề suy nghĩ; nàng xúc phạm anh quá
lắm, nhưng thậm chí nàng chẳng bao giờ nghĩ là mình làm như vậy. Anh
không đáp.

- Anh rình mò tôi như thế thì đó là một trò đùa xấu xa. Tôi luôn luôn

nghĩ rằng anh là con người quân tử.

- Này, Mildred, đừng có ác với tôi như thế, tôi không chịu được đâu.

- Anh thật buồn cười. Tôi không hiểu được anh.

- Rất đơn giản. Tôi như một thằng khờ dại đáng nguyền rủa đến nổi đem

hết tâm hồn và thể xác ra yêu cô, và tôi hiểu rằng cô không cần gì tôi.

- Nếu anh là người quân tử, tôi nghĩ rằng ngày hôm sau đó anh đã đến

xin lỗi tôi rồi.

Nàng tỏ ra tàn nhẫn. Anh nhìn cổ nàng. Anh những muốn cầm ngay dao

đang dùng cắt bánh này mà thọc mạnh vào cái cổ ấy. Anh biết kha khá về
cơ thể học để tìm ra đúng động mạch cảnh. Nhưng đồng thời, anh lại muốn
hôn tới tấp lên cái khuôn mặt xanh xao gầy gò này.

- Giá mà tôi làm cô hiểu được rằng tôi yêu cô mãnh liệt biết chừng nào!

- Vậy mà anh vẫn chưa xin lỗi tôi.

Mặt anh dần dần tái mét. Giờ phút này nàng cảm thấy mình không hề

làm điều gì sai trái. Bây giờ nàng muốn anh tự hạ mình. Nhưng anh lại rất
kiêu ngạo, trong phút chuốc anh đã định bảo nàng: “Cô cút ngay đi cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.