KIẾP NGƯỜI - Trang 544

đau đã qua. Nàng ra về và anh liền nhận ra nàng đã ở đây trong hai giờ liền.
Anh cảm thấy vô cùng sung sướng.

- Tội nghiệp em, tội nghiệp em. Anh lẩm bẩm một mình, lòng ấm áp.

Chưa bao giờ anh cảm thấy tình yêu của anh dành cho nàng lớn lao hơn.

Anh hoàn toàn không còn nghĩ tới Norah. Cho đến khoảng tám giờ, bỗng

anh nhận được một bức điện. Trước khi mở xem, anh đã hiểu đó là của
Norah.

“Có chuyện gì xảy ra vậy Norah”

Anh không còn biết phải làm gì, cũng không biết mình phải trả lời thế

nào. Lẽ ra sau buổi diễn kịch mà nàng đóng vai phụ kết thúc, anh có thể đi
đón nàng và cùng đi bộ về nhà như đôi khi anh vẫn làm, nhưng tối nay, anh
không thể đi đón nàng. Anh muốn viết thư cho nàng, nhưng anh không
quyết định nổi cách xưng hô với nàng “Norah yêu quý” như thường lệ. Anh
quyết định đánh điện.

“Rất tiếc - mắc bận - Philip”.

Anh hình dung nàng, cảm thấy khó chịu với cái khuôn mặt nhỏ bé xấu xí

đỏ gay, lưỡng quyền cao và lớp da sần sùi của nàng làm anh nổi da gà. Anh
hiểu rằng anh phải có một hành động nào đó tiếp theo bức điện, nhưng dù
sao nó cũng trì hoãn được hành động kia.

Hôm sau anh gửi một bức điện nữa.

“Xin lỗi, không thể đến được - sẽ có thư”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.