KIẾP NGƯỜI - Trang 548

nghĩ đến điều đó thôi đã đủ làm cho anh kinh tởm rồi.

- Anh thật buồn cười.

Anh lại cầm tay nàng và mỉm cười với nàng.

- Em không nên cho anh là vô ơn. Có cảm ơn em cũng không biết thế

nào cho đủ, nhưng em ạ, anh không thể làm khác được.

- Anh là người bạn rộng lượng, anh Philip ạ.

Họ tiếp tục chuyện trò và chẳng mấy chốc họ lại như đôi bạn ngày xưa.

Trời đã về chiều, Philip đề nghị ăn tối và xem ca múa nhạc. Nàng muốn để
anh phải nài ép thuyết phục vì nghĩ rằng xử sự sao cho hợp với hoàn cảnh
và lập tức nàng cảm thấy đi đến một nơi vui chơi giải trí lúc này là không
thích hợp với hoàn cảnh tuyệt vọng của mình. Cuối cùng Philip giải thích,
nàng đi chỉ là để cho anh vui mà thôi, và khi Mildred thấy việc nhận lời
được coi như hy sinh nàng mới chịu. Nàng có thái độ ân cần khác hẳn
trước, làm cho anh say mê. Nàng yêu cầu anh dẫn tới cái quán ăn nhỏ bé ở
Soho mà xưa kia hai người thường lui tới; anh vô cùng biết ơn nàng về đề
nghị đó, chứng tỏ rằng những kỷ niệm hạnh phúc kia vẫn còn gắn bó với
nàng. Bữa ăn càng kéo dài nàng càng trở nên vui vẻ hơn. Món rượu vang
đỏ Buốc-gô-nhơ của quán rượu góc phố làm nàng ấm lòng nên nàng quên
bẵng rằng mình cần phải giữ vẻ mặt đau thương. Philip cho rằng đã có thể
yên tâm nói chuyện tương lai với nàng. Nhân một lúc thuận lợi anh bèn hỏi.

- Chắc em không còn một xu dính túi phải không?

- Chỉ có số tiền anh cho hôm qua, mà em phải đưa bà chủ nhà ba đồng

rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.