KIẾP NGƯỜI - Trang 642

Những hôm sau khi anh đến trước cửa nhà nàng, vào giờ uống trà, giờ

mà gần như chắc chắn tìm được Norah ở nhà, thì anh bỗng mất can đảm.
Liệu nàng có thể tha thứ cho anh chăng? Xồng xộc vào nhà nàng như thế
này ư? Anh cảm thấy mình thật khả ố. Một người đầy tớ gái khác, không
phải người trước kia anh đã gặp khi ngày nào anh cũng có thói quen ghé tạt
lại đây, ra mở cửa, anh hỏi bà Nesbit có ở nhà không.

- Chị làm ơn hỏi bà có thể tiếp ông Carey không? Anh nói - Tôi đợi ở

đây.

Chị tớ gái chạy lên cầu thang, và một lát thì chạy xuống.

- Thưa ông, mời ông lên, tầng hai, phía trước.

- Tôi biết rồi. Philip nhếch mép cười nói.

Anh đi lên mà trong lòng xao xuyến. Anh gõ cửa.

- Mời vào - một giọng nói quen thuộc vui vẻ.

Dường như đó là lời mời vào cuộc đời thuận lợi, hòa hợp và hạnh phúc.

Khi anh bước vào, Norah bước tới đón anh. Nàng bắt tay anh như là mới
chia tay nhau hôm qua. Một người đàn ông đứng dậy.

- Xin giới thiệu đây là ông Carey, đây là ông Kingsford. Philip chua xót

thất vọng thấy nàng không ở nhà một mình; anh ngồi xuống và nhận xét
người lạ mặt. Anh chưa bao giờ nghe nàng nhắc đến tên người này nhưng
Philip thấy ông ta ngồi trên ghế rất tự nhiên thoải mái như ở nhà. Ông ta
khoảng bốn mươi, mày râu nhẵn nhụi mái tóc dài vàng hoe chải chuốt gọn
gàng, nước da hơi đỏ, cặp mắt xanh xám mệt mỏi của những người tóc hoe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.