KIẾP NGƯỜI - Trang 706

- Bố ơi, mẹ bảo bố đừng nói chuyện nữa, về ăn cơm đi.

- Ðây là con gái thứ ba của tôi - Athelny nói - ngón tay chỉ vào con gái

như đóng kịch. Cháu tên là Maria del Pilar nhưng gọi nó là Jane thì nó
thích hơn. Jane, con xì mũi đi!

- Con không có khăn tay, bố ạ!

- Thôi đi con gái ơi! Ông ta vừa đáp vừa rút ra một cái khăn to rất đẹp.

Thế con nghĩ rằng Thượng Ðế ban cho con mấy ngón tay để làm gi?

Họ bước xuống cầu thang và Philip được dẫn vào một căn phòng tường

lát vẫn bằng gỗ sến màu sẫm, giữa buồng kê một cái bàn hẹp gỗ tếch có hai
thanh sắt chống đỡ, loại bàn này ở Tây Ban Nha gọi là mesa de hieraje. Họ
sẽ ăn ở đó, vì có hai chỗ đã bố trí sẵn, hai ghế bành to tay vịn rộng rãi bóng
nhẵn bằng gỗ sồi, lưng tựa, mặt ghế chỗ ngồi đều bọc da. Các thứ này trông
giản dị thanh nhã nhưng không tiện lợi. Ðồ đạc duy nhất nữa là một
bargueno trang hoàng công phu có nẹp sắt mạ vàng để trên một cái giá kiểu
của nhà thờ, chạm trổ sơ sài nhưng hết sức đẹp. Trên bargueno đặt hai ba
cái đĩa bóng láng bị sứt mẻ nhiều nhưng màu sắc phong phú; trên tường,
trong những khung đẹp nhưng ọp ẹp là tranh của các lão nghệ sĩ bậc thầy
của trường phái Tây Ban Nha, đề tài tuy tiêu sơ, bị thời gian và cách giữ
gìn tồi làm hư hỏng, ở những bức tranh này vẫn toát ra một xúc cảm mãnh
liệt nồng nàn. Trong phòng không có đồ đạc gì có giá trị, nhưng ấn tượng
thật dễ chịu. Tráng lệ mà mộc mạc. Philip cảm thấy căn phòng toát ra một
tinh thần Tây Ban Nha cổ kính đích thực. Athelny đang giới thiệu nửa
chừng với anh phần bên trong của cái bargueno với những đường nét hoa
văn chạm trổ xinh đẹp, những ngăn kéo kín đáo thì một cô gái cao lớn có
hai bím tóc nâu sáng mượt đung đưa sau lưng, bước vào.

- Mẹ bảo cơm đã sẵn sàng đợi, bố ngồi vào bàn là con sẽ bưng đến ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.