KIẾP NGƯỜI - Trang 744

Nhà bếp có lò nấu bằng hơi, sau khi đặt món gan lên bếp lửa, Mildred đi

vào phòng khách trải khăn bàn.

- Tại sao cô chỉ chuẩn bị cho một chỗ ngồi - Philip hỏi - Cô không ăn à?

Mildred đỏ mặt.

- Em nghĩ rằng có thể anh không muốn em cùng ngồi ăn.

- Sao lại không?

- Em chỉ là đứa ở thôi mà, đúng không?

- Đừng có nói dớ dẩn. Tại sao cô lại có thể ngốc nghếch như vậy? -

Chàng mỉm cười nhưng thái độ nhẫn nhục của ả làm cho chàng thấy lòng
xót xa lạ lùng. Tội nghiệp cô ả. Chàng nhớ lại con người ả những ngày đầu
mới quen biết. Chàng ngập ngừng một lúc.

- Đừng nghĩ rằng tôi ban ơn cô - Chàng nói - Đó chỉ là một cách sắp đặt

công việc. Cô lao động thì tôi phải trả tiền cơm tháng và tiền nhà trọ cho
cô. Cô không phải chịu ơn tôi cái gì cả. Trong chuyện này chẳng có điều gì
nhục cho cô.

Ả không đáp nhưng nước mắt ròng ròng trên má. Kinh nghiệm ở bệnh

viện cho chàng biết rằng tầng lớp phụ nữ này thường cho công việc phục
vụ là thấy hèn; chàng không thể không thấy khó chịu với ả; nhưng rồi
chàng tự trách mình, bởi vì rõ ràng là ả ốm yếu, mệt nhọc, chàng đứng lên
giúp ả xếp đặt thêm một chỗ ngồi nữa ở bàn. Bây giờ đứa bé đã thức giấc.
Mildred đã chuẩn bị sẵn thức ăn cho con. Món gan và món thịt lợn hong
muối xông khói đã sẵn sàng, và họ cùng ngồi vào bàn. Để tiết kiệm, Philip

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.