KIẾP NGƯỜI - Trang 827

chủ nhà bảo tôi rằng anh không ở nhà từ tối thứ bảy, và còn nợ của bà tháng
tiền nhà vừa rồi. Cả tuần này anh ngủ ở đâu?

Điều này khiến Philip đau khổ phải trả lời. Chàng nhìn chằm chằm ra

ngoài cửa sổ.

- Không ở đâu cả.

- Tôi đã cố tìm anh.

- Tại Sao? Philip hỏi.

- Betty và tôi, chúng tôi đã từng gặp những ngày tháng suy sụp như vậy,

chỉ có điều là chúng tôi còn phải trông nom các cháu thơ dại, tại sao anh
không đến đây?

- Tôi không thể đến.

Philip e rằng mình sắp khóc. Chàng cảm thấy người rất yếu. Chàng nhắm

mắt, nhíu mày, cố ghìm mình. Chàng bỗng giận Athelny không để cho
chàng ngồi một mình; nhưng rồi chàng không còn chịu đựng nổi, và ngay
sau đó, mắt vẫn nhắm nghiền, chậm rãi cho lời nói được bình tĩnh, chàng
thuật lại cho ông ta nghe câu chuyện bất ngờ trong mấy tuần cuối cùng vừa
qua. Trong khi nói chàng cảm thấy dường như mình đã xử sự một cách ngớ
ngẩn nên chàng càng thêm khó nói. Athelny chắc sẽ cho chàng là một kẻ
hoàn toàn ngu xuẩn.

- Bây giờ thì anh đến ở với chúng tôi cho tới khi tìm được việc làm -

Athelny nói, khi chàng vừa dứt lời. Philip đỏ mặt mà không hiểu vì sao.

- Ồ, ông bà thật tốt bụng, nhưng tôi không thể như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.