KIẾP NGƯỜI - Trang 846

suy tư đang bay bổng tận một nơi nào đó xa xăm. Vừa thở dốc cô vừa bàn
đến cái sàn nhà, đến cái nóng bức, và về bữa ăn khuya hôm nay. Cô bảo
nhà hàng Portman Roones có sàn nhảy tốt nhất Luân Đôn, và cô thường
thích các buổi liên hoan khiêu vũ ở đây; các buổi này dành riêng cho những
người được chọn lọc và nhảy với mọi hạng đàn ông mà không hiểu gì hết
về họ và cô không chịu được sao người ta rất có thể bộc lộ mình với một
người mà mình không hề hay biết mảy may. Gần như mọi người đều nhảy
rất cừ và họ lấy làm khoái trá. Mặt người nào cũng đầm đìa mồ hôi, và
những cổ áo rất cao của các chàng trai trẻ cứ dần dần mềm nhũn.

Philip đứng xem. Lòng chàng tràn ngập một nỗi chán chường còn to lớn

hơn nỗi chán chường mà chàng đã cảm thấy từ lâu, bây giờ mới nhớ lại
chàng cảm thấy cô đơn kinh khủng. Chàng không bỏ đi, sợ người ta cho
mình ra vẻ lên mặt ta đây, và chàng nói, cười với đám con gái, nhưng trong
lòng chàng là cả một nỗi niềm bất hạnh. Cô Bennett hỏi chàng có bạn gái
chưa.

- Chưa, chàng mỉm cười đáp.

- Ồ, được, tha hồ cho ông chọn ở đây. Một số trong đám các cô, có nhiều

người rất xinh đẹp đứng đắn, tôi hy vọng rằng rồi chẳng bao lâu nữa ông sẽ
có.

Cô ta nhìn chàng một cách rất tinh nghịch.

- Cố chiều lòng họ - bà Hodges bảo - Đấy chính là điều tôi đã căn dặn

anh ấy.

Đã gần mười một giờ, đêm liên hoan kết thúc. Philip không ngủ được.

Như các bạn khác, chàng bỏ hai chân ra ngoài chăn nệm. Chàng cố hết sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.