KIẾP SAU - Trang 137

chạy tới thềm ga, Jonathan vung tay về phía trướcvà lao mình vào
trong toa. Chuyến tàu tốc hành Heathrow lúc 8 giờ 45 phút sáng bắt
đầu chuyển bánh. 15 phút hành trình cho phép anh dần lấy lại hơi
thở bị đứt quãng. Ngay khi tàu vừa dừng máy, Jonathan chạy băng
qua ga Paddington và nhảy vội lên một chiếc ta-xi. Đúng 9 giờ10
phút sáng, anh ngồi vào bàn trong quán cà phê đối diện nhà số 10
phố Albernarle, 5 phút sau Clara tới. Ai đó đã từng nói, để biết được
thói quen của một người, chỉ cần bỏ thời gian quan sát sinh hoạt của
người ấy?

Không thể dứt khỏi một bài báo đang đọc dở, Clara đi về phía

quầy bar theo thói quen. Cô gọi một cốc capuccino mà không hề
ngước mắt nhìn lên, để một đồng xu lên quầy tính tiền, cầm lấy cốc
nước của mình và đến ngồi trên chiếc ghế quầy bar nằm sát cửa
kính.

Cô đưa cà phê lên miệng đúng lúc một chiếc khăn mùi xoa trắng

hiện ra trước mắt. Cô không ngẩng lên nhìn ngay , rồi chợt cảm thấy
thật đáng tiếc nếu phải kìm mình không bày tỏ niềm vui, cô quay lại
và đã muốn ôm chầm lấy Jonathan. Rồi ngay lập tức ngồi lại ngay
ngắn trên ghế tìm cách giấu khuôn mặt và sự lúng túng của mình
sau tách cà phê.

-Tôi có rất nhiều tin vui, Jonathan nói.
Họ đi về phòng tranh và Jonathan kể cho cô nghe gần như mọi

chi tiết về chuyến đi của anh đến nước Ý.

-Tôi không hiểu, Clara nói, vẻ nghĩ ngợi. Trong lá thư viết cho

một vị khách hàng, Ngài Edward đã tự khen ngợi mình về việc gửi
Vladimir đi Florence , vậy thì tại sao ông ta phải nói dối?

-Tôi cũng đã tự mình đặt cho mình câu hỏi đó.
-Khi nào thì anh có thể tiến hành so sánh những mẫu đã tìm

được với bức tranh?

-Tôi phải liên lạc với Peter, để cậu ta giới thiệu tôi với một phòng

thí nghiệm nào đó ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.