KIẾP SAU - Trang 173

* *

*

Jonathan bước vào xưởng vẽ của Anna. Cô đang đứng vẽ trước

giá.

- Anh đầu hàng trước sự đe dọa của em, em thắng rồi, Anna ạ!
Anh quay gót bước đi vẻ cả quyết. ra tới cửa, anh nói thêm mà

không quay người lại.

- Anh sẽ gọi điện cho Clara một mình. Em có thể lấy cuộc đời

anh, song em đừng hy vọng có cơ hội xâm phạm phẩm cách cô ấy!

Rồi anh bước xuống cầu thang.

* *

*

Clara chậm rãi buông máy. Đứng một mình bên cửa sổ trang

viên, cô không nhìn thấy cây dương già đuà với trước gió. Những
giọt nước mắt lăn tròn từ đôi mắt nhắm nghiền của cô. Màn đêm
buông xuống cùng những tiếng khóc bật ra nức nở. trong căn phòng
làm việc nhỏ, thiếu nữ áo đỏ dường như cúi người, dường như nỗi
buồn đang lan tỏa khắp tòa nhà đã thấm vào tận trong lớp toan và
đè nặng lên cả đôi vai cô. Đêm đó Dorothy ở lại trong tòa nhà. Việc
cô chủ đã không thể kiềm chế trước mặt bà chứng tỏ nỗi đau này
quá lớn để cô có thể một mình chịu đựng. có những lúc sự có mặt
của người khác đủ để khiến mọi thứ trở nên êm dịu hơn, cho dù
người đó không hé một lời.

Khi trời vừa sáng, Dorothy bước vào phòng làm việc. Bà thổi

bùng lửa trong lò sưởi và mang trà tới cho Clara. Bà lại gần cô, đặt
chiếc tách lên bàn, quỳ xuống và ôm cô trong vòng tay.

- Rồi em sẽ thấy, để mọi thứ trong cuộc sống có thể đến được với

em, không bao giờ được mất lòng tin. Bà luôn miệng thì thầm với cô,
và Clara gục đầu vào vai bà khóc cho tới khi trời sáng hẳn.

Khi ánh mặt trời buổi trưa chiếu lên người, Clara choàng mở mắt

rồi nhắm lại ngay. Có phải ánh sáng hay tiếng còi xe giục giã ngoài
sân đã kéo ra khỏi giấc ngủ? cô tung chăn ra và vùng dậy khỏi chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.