KIẾP SAU - Trang 178

- Họ đã dò khắp các bức tường, đã cào khắp các vườn hoa, đã hỏi

cung mụ già, ông còn muốn họ làm gì hơn được nữa? Vả lại hồi đó
tôi cũng có uống chút rượu, mà ông biết đấy, một nhân chứng mặt
đỏ gay thì không được tin cậy lắm.

- Thế mụ già mà ông nói đến là ai vậy?
- Chính là bà giám đốc, mời ông theo tôi.
O'Mally tìm một chiếc trong chùm chìa khóa, mở cửa một phòng

làm việc và bước vào trước Jonathan. Các mặt kính của các cửa số bé
bẩn đến nỗi ánh sáng chỉ lờ mờ lọt được vào trong phòng. một chiếc
bàn học bằng gỗ nhỏ phủ dày một lớp mãu xám bị đẩy vào sát
tường. chiếc ghế đổ bị bỏ quên trong góc phòng bên cạnh cây mắc áo
xiêu vẹo. Ở góc đối diện, một chiếc rương lớn có ngăn kéo trông
cũng không có vẻ gì khá h

- Tôi cũng chẳng hiểu vì sao người ta gọi chỗ này là phòng giáo

viên, bà ta là người duy nhất từng giảng ở đây. O'Mally nói

Ông tiến lại gần dãy giá sách đứng che kín một bức tường và lục

tìm trong chồng báo cũ đã ngả vàng

- Đây này, chính mụ già ấy đây! Ông bảo vệ nói thêm và chỉ chi

Jonathan xem bức ảnh trên trang nhất một tờ báo

Người đàn bà đứng giữa bốn sinh viên trẻ, trông chưa quá 30

tuổi.

- Vì sao ông lại gọi bà ta là mụ già? Jonathan vừa hỏi vừa nhìn

bức ảnh.

- Vì hồi ấy tôi mới tròn 20 tuổi. O'Mally vừa làu bàu vừa lấy chân

di di lớp bụi.

Jonathan bước lại gần cửa sổ để nhìn cho rõ tấm ảnh ố vàng.

Khuôn mặt của người phụ nữ không gợi lên điều gì với Jonathan
nhưng bàn tay bà ta lại thu hút sự chú ý của anh, trên ngón tay áp út
của bà ta đeo một chiếc nhẫn kim cương rất lớn

- Đây có phải là Jonas không? Jonathan chỉ tay vào chàng trai

đứng sát mép ảnh bên phải

- Sao ông biết được? O'Mally ngạc nhiên hỏi lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.