KIẾP SAU - Trang 184

hít một hơi bầu không khí mát rượi và say sưa nhìn tấm áo bạc mà
vầng trăng sắp tròn phủ lên cây dương. Chợt cảm thấy đôi chút ngờ
vực, anh khoác áo choàng và quay lại phòng làm việc. quan sát kĩ
bức tranh, đoạn anh quay trở về bên cửa sổ trong phòng ngủ. nhánh
chính của cây dương bắc ngang trên đầu anh, cùng tầm với mái nhà.
vì cây cối bao giờ cũng mọc vươn ngọn lên trời, Peter cho rằng
Vladimir đã phải vẽ bức tranh của ông từ một căn phòng nằm trên
tầng xép. Anh tự nhủ phải nói điều này với Clara ngay sáng hôm
sau. Sự nóng lòng càng làm cơn khó ngủ kéo dài, vì thế ngay khi vừa
nghe tiếng bước chân cô chủ nhà vang lên ngoài cầu thang, anh vội
hé cửa gọi cô

- Tôi đi lấy nước, anh có muốn uống không? Clara từ cầu thang

hỏi vọng lên.

- Tôi chẳng bao giờ uống nước cả. nó làm tôi bị gỉ sét! Peter vừa

trả lời vừa bước ra hành lang.

Anh đi theo Clara và mời cô cùng vào phòng làm việc
- Tôi đã thuộc lòng bức tranh đó rồi. cô nói
- Tôi không hề nghi ngờ điều đó, như cứ theo tôi. Peter nhấn

mạnh

Sau khi đi nhanh qua gian bếp, Peter dẫn Clara đến tận bên cửa

sổ phòng anh.

- Đây này, cô hãy tự mình nhìn đi! Tôi cam đoan với cô là

Vladimir đã vẽ từ tầng trên.

- Không thể nào, đến gần cuối đời, Vladimir đã rất yếu, và ông

phải thu hết sức lực mới có thể đứng trước giá vẽ. leo thang gác để
lên được tận tầng trên là một việc khá mạo hiểm ngay cả đối với
người dũng cảm. không một người nào trong tình trạng sức khỏe
như ông ấy lại tìm cách lên đó làm gì.

- Có mạo hiểm hay không chưa kể, nhưng tôi dám chắc với cô,

đây không phải là cửa sổ tôi thấy trong bức tranh, trông ở đây nó to
hơn rất nhiều, khung cảnh trông cũng không giống và nhánh chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.