KIẾP SAU - Trang 190

đêm đen.

- Những cơn ác mộng kiểu gì? Clara hỏi.
- Cô thường hét lên những điều khủng khiếp trong giấc ngủ.
- Bà còn nhớ mẹ tôi thường nói gì không?
- Tôi vẫn mong sao có thể quên đi được! thật không thể hiểu nổi,

cô ấy vẫn thường nhắc đi nhắc lại: “ anh ấy sẽ đến”. các loại thuốc
do bác sĩ kê hoàn toàn không có tác dụng gì khiến cô giảm cơn và bà
chủ hoàn toàn tuyệt vọng khi thấy con gái mình trong tình trạng
như vậy. những khi cô ấy không cả ngày lục lọi từng ngóc ngách
trong tòa lâu đài, thì lại ngồi dưới bóng cây dương. Tôi thường ôm
cô ấy trong vòng tay, vỗ về và cô tâm sự với tôi rằng trong giấc mơ
cô vẫn thường nói chuyện với một chàng trai mà cô đã biết từ rất
lâu. Tôi chẳng hiểu gì cả, cô ấy nói tên chàng trai là Jonas, rằng họ đã
yêu nhau từ trước đó. Rồi anh ta sẽ nhanh chóng tới tìm cô, anh ấy
đã biết làm thế nào để tìm được cô. Rồi đến một tuần khủng khiếp
khi nỗi buồn cướp mất cô.

- Nỗi buồn nào?
- Cô chủ không nghe thấy anh ta nữa, cô nói anh ta đã chết,

người ta đã giết anh ấy. Cô không muốn ăn uống nữa, sức lực nhanh
chóng rời bỏ cô ấy. chúng tôi rắc tro của cô quanh gốc cây cổ thụ. Bà
chủ đã cho người xây tường bịt lại và lấp kín cửa sổ trên mái. Tôi xin
cô, hãy bảo ông Gwel dừng lại trước khi mọi chuyện trở nên quá
muộn.

Peter đã nện đến nhát thứ 20, và hai cánh tay anh đau nhức nhối.

cuối cùng thì anh cũng chui người lọt qua lỗ hổng và sang được phía
bên kia tường.

- Có phải ông ấy là bố tôi không? Cái người tên Jonas ấy.
- Ồ không! Thưa cô chủ. cầu chúa ban phước lành cho cô. Bà của

cô đã nhận nuôi cô sau đó một thời gian dài.

Clara tựa lưng vào khung cửa sổ. cô nhìn xuống dưới sân và nín

thở. Nỗi buồn dâng lên ngập mắt không cho phép cô quay lại đối
diện với Dorothy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.