KIẾP SAU - Trang 191

- Bà nói dối! tôi không phải là con nuôi. Clara vừa nói vừa cố kìm

tiếng khóc.

- Bà cô là người rất tốt! bà đã đi thăm nhiều trại trẻ mồ côi trong

vùng. Bà yêu quý cô ngay từ khi nhìn thấy cô lần đầu tiên, bà nói bà
như nhìn thấy con gái mình trong đôi mắt của cô, rằng con gái bà đã
tái sinh thành cô. Đó chỉ là những câu chuyện do bà chủ nghĩ ra để
tự xoa dịu nỗi đau của mình, bà chủ đã hoàn toàn thay đổi kể từ sau
cái chết của con gái. Bà cấm cô không được đến gần trang viên.
Chính bà cũng không bao giờ quay lại đây nữa. mỗi khi bà chủ từ
London tới đây để trả tiền lương cho tôi cũng như đưa các khoản chi
dung cho việc chăm sóc nơi này, tôi thường phải chờ bà phía sau
cánh cổng sắt. mỗi lần gặp bà tôi đều khóc.

Peter ho sặc sụa vì bụi. anh đứng im cho đôi mắt quen dần với

bóng tối.

- Thế con gái của bà tôi tên là gì?
Đôi mắt của Dorothy Blaxton bắt đầu đẫm nước. bà ôm cô gái trẻ

vô cùng yêu quý trong vòng tay và nói thầm vào tai cô bằng giọng
run rẩy:

- Giống như cô, thưa cô chủ, cô ấy tên là Clara.
- Cô phải vào đây để xem tôi tìm thấy điều gì! Peter hé lên từ

phía bên kia bức tường.

* *

*

Jonathan bước vào phòng khách của căn hộ quý tộc.
- Anh làm gì ở đây? Bà Walton lạnh lùng hỏi.
- Tôi vừa từ Yale về và hôm nay tôi sẽ là người đặt câu hỏi,

Jonathan trả lời khô khốc. Anna làm gì ở nhà bà vậy, bà Walton?

Người đàn bà có mái tóc trắng chăm chú nhìn anh. ạnh cảm thấy

có chút gì thương hại trong mắt bà ta.

- Anh đã bỏ sót quá nhiều thứ, Jonathan tội nghiệp ạ.
- Bà tự cho mình là ai kia chứ, Jonathan nổi nóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.