KIẾP SAU - Trang 218

Cô siết chặt các ngón tay đang nắm lấy tay Jonathan và nói tiếp

bằng giọng yếu ớt.

- Mĩnh vẫn chưa cũng nhau đi dạo trên bờ sông dọc khu cảng cũ

của anh.

- Anh sẽ đưa em đến đó, anh hứa với em.
- Em phải kể cho anh nghe câu chuyện của chúng ta, tình yêu của

em, bây giờ thì em biết vì em đã mơ thấy đêm qu

- Anh xin em, Clara, hãy giữ sức!
- Anh có biết chúng ta đã làm gì sau khi Langton trốn khỏi lâu

đài không? Chúng ta đã yêu nhau, và cho tới tận giây phút cuối cùng
của cuộc đời, chúng ta đã không ngừng yêu nhau.

Cô nhắm mắt và khuôn mặt cô hiện rõ nét đau đớn đang vò xé

thân mình.

- Khi nhận em làm con nuôi, Langton đã biến em thành người

thừa kế của ông ta. Nhờ ham làm, gắng sức trong công việc, cuối
cùng chúng ta có thể trả hết nợ nần và có thể giữ lại trang viên.
Chúng ta đã sống ở đó trong tình yêu, Jonathan ạ, cho tới tận ngày
cuối cùng của cuộc đời. khi anh qua đời, em đã đặt anh dưới cây cổ
thụ. Em đã giấu bức tranh trên tầng xép và tới nằm bên anh, cho đến
khi sự sống rời khỏi em. Và chính trong cái đêm duy nhất không có
anh ở bên ấy, em đã thề sẽ yêu anh ngay cả khi chết đi và sẽ tìm lại
anh cho dù anh có ở bất cứ nơi đâu. Anh thấy không, em đã giữ lời
và anh cũng thế.

Nghẹt thở vì đau đớn, Jonathan ôm Clara trong vòng tay và tựa

đầu cô lên vai anh.

- Đừng nói gì nữa, anh xin em! Hãy nghỉ ngơi đi, tình yêu của

anh.

- Giá như anh biết em yêu anh đến nhường nào, Jonathan. Mỗi

giây phút không có anh đều không đáng để em phải sống. hãy nghe
em, em biết mình còn rất ít thời gian. Những tuần vừa qua là quãng
thời gian đẹp nhất trong đời em, không gì có thể sánh được với niềm
hạnh phúc mà anh đã mang lại cho em. Giờ thì anh phải hứa với em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.