KIÊU HÃNH VÀ ĐỊNH KIẾN - Trang 105

Jane Austen

Kiêu hãnh và định kiến

Diệp Minh Tâm dịch

Tập 1 - Chương 19

Chương 19

Một cảnh tượng mới được mở ra ở Longbourn ngày hôm sau. Anh Collins
đã long trọng ngỏ ý. Sau khi đã quyết định để không mất thời gian vì anh
chỉ có thể nghỉ phép đến ngày thứ Bảy, vì không có cảm giác nhút nhát để
bị bứt rứt ngay cả vào lúc này, anh bắt đầu với cung cách rất ngăn nắp, tuân
theo mọi nghi thức của sự việc. Sau bữa ăn sáng, với bà Bennet, Elizbeth
và một trong các cô em cùng hiện diện, anh nói với bà mẹ:
- Thưa bà, vì tình thương của bà đối với cô con gái xinh đẹp Elizabeth của
bà, liệu bà có thể cho phép tôi có vinh dự tiếp chuyện riêng với cô sáng nay
được không?
Trong khi Elizabeth chưa kịp có phản ứng ngoại trừ đỏ mặt, bà Bennet đã
nhanh nhẩu trả lời:
- À, vâng, chắc chắn là được, tôi chắc chắn Lizzy sẽ rất vui. Tôi chắc chắn
con nhỏ sẽ không từ chối. Đến đây, Kitty, mẹ muốn con đi lên lầu.
Khi bà đang vội vã bước đi, Elizabeth gọi theo:
- Mẹ à, đừng đi. Con xin mẹ đừng đi. Xin anh Collins thứ lỗi. Anh ấy
không có gì để nói với con mà người khác không cần nghe. Con cũng sắp
đi đây.
- Không, không, đừng vô lý, Lizzy. Mẹ muốn con ngồi lại ở đấy.
Và khi thấy Elizabeth với vẻ mặt bực bội và lúng túng dường như muốn
trốn lánh, bà thêm:
- Lizzy, mẹ muốn con ở lại và nghe anh Collins nói.
Elizabeth không thể cưỡng lại lời sai khiến này. Một thoáng suy tính giúp
cô nghĩ rằng cách khôn ngoan nhất là giải quyết vụ việc càng nhanh chóng
và êm thấm càng tốt. Cô ngồi xuống, cố gắng che giấu cảm xúc pha trộn
giữa đau khổ và phân tâm. Bà Bennet và Kitty bước đi, ngay sau đấy anh
Collins bắt đầu.
- Cô Elizabeth thân thương, xin cô hãy tin rằng đức tính khiêm tốn của cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.