KIÊU HÃNH VÀ ĐỊNH KIẾN - Trang 241

và Rosings đều chế giễu và chỉ trích anh.
Ba người chỉ lưu lại hơn nửa giờ. Khi họ đứng lên giã từ, anh Darcy yêu
cầu em gái cùng anh mời ông bà Gardiner và cô Bennet đến dùng bữa tối
tại Pemberley trước khi họ lên đường. Cô Darcy sẵn sàng vâng lời, tuy với
vẻ thiếu tự tin khi bày tỏ lời mời, do bản chất của cô. Bà Gardiner nhìn cô
cháu vì cô là đối tượng chính của lời mời, muốn biết cô chấp thuận ra sao,
nhưng Elizabeth đã quay mặt đi. Tuy nhiên, bà đoán đây chỉ là do cô
ngượng ngập hơn là muốn từ chối; và cũng vì thấy ông chồng thích giao
tiếp, bà góp ý để cô cháu cùng chấp thuận, và họ hẹn nhau hai ngày sau.
Bingley tỏ lộ vui mừng thật sự sẽ được gặp lại Elizabeth, vì anh vẫn còn có
nhiều điều muốn nói với cô và có nhiều chuyện muốn hỏi về các người bạn
của anh ở Netherfield. Elizabeth vui mừng vì nghĩ anh muốn nghe cô nói
về chị mình. Khi các người khách đã ra về, Elizabeth nghĩ về các việc vừa
xảy ra và cảm thấy hài lòng. Muốn được riêng tư và e ngại những hạch hỏi
hoặc ẩn ý của ông cậu và bà mợ, cô chỉ lưu lại một chốc lát để nghe họ
khen ngợi Bingley, rồi thoái thác để đi thay y phục.
Nhưng cô không có lí do để sợ tính hiếu kì của ông bà Gardiner; họ không
muốn nài ép cô phải thổ lộ. Họ thấy rõ cô đã quen biết nhiều với anh Darcy
hơn là họ đã nghĩ; và cũng hiển nhiên là anh đã yêu cô tha thiết. Họ đã thấy
nhiều điều đáng cho họ chú ý đến, nhưng không có gì cần phải hỏi.
Về anh Darcy, đây là một vấn đề băn khoăn cần cô suy nghĩ tỉnh táo. Theo
như mối quen biết họ vừa mới tạo, hai ông bà không thấy có gì thiếu sót.
Họ không thể vô cảm với tư cách lễ độ của anh, và nếu họ nhận xét anh qua
cảm nghĩ của họ cộng với tình cảm của bà quản gia nhưng bỏ qua những ý
kiến khác, những người đã biết anh tại Hertfordshire hẳn sẽ không thể nhận
ra đấy là anh Darcy. Tuy nhiên, bây giờ là lúc liệu xem có nên tin nơi bà
quản gia hay không. Họ nhận ra rằng không nên nóng vội bỏ qua ý kiến của
một gia nhân có tư cách đáng nể trọng và đã biết anh từ khi anh lên bốn. Họ
cũng không nghe các người bạn của họ tại Lombton nói xấu gì về anh.
Những người này không có gì kết án anh ngoại trừ tính kiêu hãnh. Có lẽ
anh kiêu hãnh, nếu không, có thể là do những người sống trong một thị trấn
nhỏ ít quen biết với anh nói ra. Tuy nhiên, họ công nhận anh là một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.