vọng của anh, rằng tại Longbourn anh có thể tìm thấy một người, có thể
làm bà chủ cho tòa dinh thự của anh. Giữa những nụ cười ân cần và lời
khích lệ là những lời bóng gió về Jane, người mà anh đang để tâm đến.
Nhung bà Bennet buộc phải đề cập đến việc có thể chẳng bao lâu nữa cô sẽ
được hứa hôn.
Anh Collins chỉ việc thay đổi từ Jane sang Elizabeth, và việc này đã diễn ra
chóng vánh, trong khi bà Bennet còn bận gợi ý về Elizabeth gần ngang
bằng vời Jane vể tuổi tác và sắc đẹp.
Bà Bennet rất lưu tâm đến lời ngụ ý này, và tin rằng chẳng bao lâu hai cô
con gái của bà sẽ đính hôn. Anh chàng mà bà không thể chịu đựng nổi mỗi
khi nói đến hai ngày trước giờ được bà trọng đãi như khách quý.
Lydia không quên ý định đi Meryton, các cô chị ngoại trừ Mary đều đồng ý
đi cùng với cô, và anh Collins sẽ đi theo cùng các cô để săn sóc họ theo lời
yêu cầu của ông Bennet. Ông chỉ muốn tống khứ anh chàng để có thể yên
ổn đọc sách, vì sau bữa ăn sáng anh Collins đã bám theo ông đi đây đó, bề
ngoài ra vẻ xem xét những tập sách lớn trong bộ sưu tập, nhưng miệng lại
huyên thuyên với ông về ngôi nhà và khu vườn của mình tại Huntsford.
Thái độ này khiến cho ông Bennet cảm thấy vô cùng khó chịu. Trong
phòng đọc sách ông luôn được đảm bảo yên tĩnh. Như ông đã nói với
Elizabeth, mặc dù phải đối đầu với sự điên rồ và tự phụ ở những nơi khác
nhưng trong phòng đọc sách ông thường được giải phóng khỏi những điều
khó chịu. Vì thế ông lịch sự mời anh Collins đi tháp tùng các cô con gái.
Anh Collin cũng cảm thấy thích việc đi cùng với các cô hơn là đọc sách, tỏ
ra rất vui mừng được gấp cuốn sách dày cộm lại đi với các cô.
Với những phô trương vụn vặt, và những lời tán dương lịch sự, anh đi cùng
các cô lên Meryton. Lúc này các cô gái không còn để ý đến anh nữa. Đôi
mắt của các cô đảo vòng trên đường phố tìm kiếm bóng dáng của những sĩ
quan, và chỉ có những chiếc mũ thật sang hay hàng musơlin mới khiến các
cô phân tâm.
Nhưng một chàng trai trẻ xuất hiện và làm các cô chú ý. Anh có bề ngoài
thật phong nhã, đi ngược chiều lại với một sĩ quan. Viên sĩ quan chính là
Danny, người về từ London mà Lydia nói đến. Anh cúi đầu chào họ khi