KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 223

Jane Austen

Kiêu Hãnh Và Thành Kiến

Dịch giả: Thu Trinh

CHƯƠNG 37

Darcy và Fitzwilliam rời Rosings vào sáng hôm sau. Lúc đó Collins đã
đứng đợi họ ở gần trạm giữ cổng dẫn ra khỏi rừng cây, mục đích để tỏ lòng
kính trọng lúc chia tay và cũng để có dịp mang tin vui về báo cho mọi
người biết rằng sau những giây phút chia tay âu sầu ở Rosings, hai người
đã rời khỏi đó trong tình trạng sức khỏe tốt đẹp. Khi tới Rosings, Collins
vội vã an ủi giải khuây phu nhân Catherine và cô con gái của bà. Sau đó
anh mừng rỡ về nhà báo tin rằng phu nhân đang cảm thấy buồn chán, và bà
thật sự đang mong mỏi họ đến chơi.

Khi gặp phu nhân Catherine, Elizabeth không khỏi không hồi tưởng nếu
như nàng ưng thuận lời cầu hôn thì giờ đây nàng đã được giới thiệu với bà
như một cô cháu dâu tương lai. Elizabeth không cầm được nụ cười nghĩ tới
cảnh bà sẽ căm phẫn khi nghe giới thiệu như vậy. “Không biết lúc đó bà ta
sẽ nói gì hay sẽ có thái độ thế nào?”. Elizabeth thầm nghĩ trong trong đầu
một cách thích thú.

Đề tài nói chuyện được thu nhỏ lại trong số những người còn lại ở
Rosings. Phu nhân Catherine nói:
- Tôi cam đoan với mấy người cảm giác của tôi đã bị ảnh hưởng rất
nhiều. Tôi tin rằng không ai cảm nhận được sự mất mát người thân nhiều
bằng tôi. Tôi thật rất quyến luyến với hai thanh niên nọ và biết rằng họ
cũng rất quyến luyến với tôi. Họ cảm thấy rất đáng tiếc khi phải lên đường.
Họ lúc nào cũng vậy cả. Chàng đại tá thì vẫn như trước nhưng tôi nghĩ
Darcy lần này hình như có vẻ sâu sắc hơn năm ngoái. Sự quyến luyến của
nó với Rosings chắc chắn đã tăng lên nhiều.

Collins khen ngợi và chêm vào một câu bóng gió. Anh đã được trả lễ lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.