KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 302

Jane lấy lá thư từ trong trong sổ tay của mình và đưa cho Elizabeth. Nội
dung của lá thư như sau:

“Chị Harriet thân,
“Chị sẽ cười nếu biết em đi đâu và chính em cũng không kiềm chế được
nụ cười của mình khi nghĩ tới cảnh ngày mai chị sẽ ngạc nhiên khi không
thấy em. Em sẽ đi Gretna Green và nếu chị không đoán được em sẽ đi với
ai thì em cho rằng chị thật là ngốc, bởi vì trên đời này chỉ có một người
đàn ông để em yêu. Anh ta là một thiên thần và đời em sẽ không có gì hạnh
phúc nếu không có anh ta. Bởi vậy đừng lo sợ gì. Nếu chị không thích, chị
không cần phải nhắn tin đến Longbourn về sự ra đi của em. Sự kích động
sẽ to lớn hơn lúc em tự viết thư báo tin cho gia đình và ký tên mình là Lydia
Wickham. Thật là môt chuyện khôi hài. Em viết không muốn nổi nữa vì
buồn cười. Xin nhắn với Pratt em xin lỗi đã không giữ lời hứa gặp mặt để
khiêu vũ với anh ta tối nay, em hy vọng anh ta sẽ tha lỗi cho em khi đã hiểu
rõ mọi chuyện và em sẽ rất hân hạnh khiêu vũ với Pratt khi gặp lại trong
đêm dạ vũ lần tới. Em sẽ cho người đến lấy lại quần áo của mình khi về
đến Longbourn, nhưng em hy vọng chị có thể nhờ Sally vá lại chỗ rách lớn
trong chiếc áo đầm vải muslin của em trước khi đóng thùng gửi đi. Xin tạm
biệt. Nhắn lời hỏi thăm của em đến đại tá Forster. Em hy vọng chị sẽ nâng
ly chúc mừng cho cuộc hành trình của chúng em.

Người em đầy tình cảm của chị,
Lydia Bennet.”

- “Ôi, thật là thiếu suy nghĩ, con bé Lydia này thật thiếu suy nghĩ”,
Elizabeth kêu lên khi đọc xong lá thư. “Thư kiểu gì đây, lại được viết trong
những giây phút như vậy. Nhưng ít nhất lá thư cũng cho thấy Lydia đã có ý
định nghiêm chỉnh về cuộc hành trình của nó. Cho dù bằng cách nào đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.