KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 327

Jane Austen

Kiêu Hãnh Và Thành Kiến

Dịch giả: Thu Trinh

CHƯƠNG 51

Ngày cưới của em gái cuối cùng đã đến. Jane và

Elizabeth vui mừng cho

em có lẽ còn nhiều hơn Lydia vui mừng cho chính mình. Xe ngựa được đưa
đến để đón Wickham và Lydia ở một nơi đã định và đưa họ về nhà vào
khoảng bữa ăn chiều. Việc họ đến đây đã gây lo sợ cho mấy cô con gái lớn
nhà Bennet, nhất là Jane, người cảm thấy tội nghiệp cho em gái vì những gì
mà em mình đã phải chịu đựng.

Khi hai người đến nơi, cả gia đình đã ngồi sẵn sàng trong phòng ăn để
đón. Những nụ cười tô điểm cho khuôn mặt bà Bennet khi xe ngựa ngừng
ngay trước cửa. Chồng bà thì trông có vẻ ảm đạm, các cô con gái thì bối
rối, lo sợ và không được thoải mái.

Giọng nói của Lydia cất lên từ ngoài hành lang. Cánh cửa sau đó được
mở toang và cô chạy bay vào nhà. Bà mẹ bước tới ôm con gái trong tâm
trạng sung sướng vô ngần. Với nụ cười thương mến, bà đưa tay ra đón
Wickham lúc đó đang bước vào sau vợ. Bà Bennet chúc mừng cả hai được
vui vẻ và với một sự hoạt bát nhanh nhảu, bà bày tỏ mình không nghi ngờ
gì họ sẽ được hạnh phúc.

Sự đón tiếp từ phía ông Bennet không được thân mật trang trọng mấy.
Khuôn mặt ông trông nghiêm khắc và ông hầu như không nói một lời nào.
Thật ra sự tự tin dễ dãi của cặp vợ chồng trẻ đã quá đủ để khiêu khích ông.
Elizabeth cảm thấy kinh tởm và ngay cả Jane cũng kinh ngạc sửng sốt.
Lydia thì vẫn là Lydia, không nao núng, vẫn ồn ào và bạo dạn. Lydia quay
qua từng chị, yêu cầu mỗi người phải chúc mừng cho mình. Sau khi mọi
người đã ngồi cả xuống, cô nhìn chung quanh nhà, để ý tới những thay đổi
nhỏ nhặt và đưa ra lời nhận xét kèm với nụ cười tỏ ý cô rất vui mừng được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.