KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 65

Elizabeth quay đi che giấu một nụ cười. Caroline nói:
- Tôi đoán chị đã tra khảo anh Darcy xong rồi, kết quả ra sao?
- Tôi hoàn toàn tin tưởng anh Darcy không có khuyết điểm gì. Anh ta
không tự che giấu mình.
- “Không đúng như vậy. Tôi không kỳ vọng mình được như vậy. Tôi
cũng có nhiều khuyết điểm. Tôi cho rằng tâm tính của mình không được
mềm mỏng và dễ nhân nhượng với mọi việc chung quanh. Tôi không dễ
quên những việc làm điên rồ và cách cư xử xấu xa của người khác, cũng
như những việc đã làm tổn thương đến tôi. Tính khí của tôi có thể nói là rất
dễ phẫn nộ. Khi tôi đã mất lòng tin với ai rồi thì lòng tin đó sẽ không bao
giờ lấy lại được”, Darcy nói.
- “Đó thật là một nhược điểm”, Elizabeth nói lớn, “Sự phẫn nộ không hề
nguôi là một sắc thái của tính tình. Anh đã biết nhận ra khuyết điểm của
mình một cách rất hay. Anh yên tâm đi, tôi thực sự không thể cười chê anh
được”.
- Tôi tin rằng một người thích làm những việc xấu xa tồi bại là do tật xấu
bẩm sinh của họ, ngay cho dù họ có được giáo dục một cách tốt nhất cũng
không thể thay đổi được.
- Và như vậy tật xấu của anh là ghét tất cả mọi người?
- “Còn tật xấu của cô”, Darcy trả lời lại kèm theo một nụ cười “là sẵn
lòng để hiểu lầm những tật xấu đó của tôi”.
Caroline đã chán ngấy về cuộc đàm thoại mà cô ta không có phần tham
dự nên liền lớn tiếng chen vào:
- Hãy thưởng thức một chút âm nhạc đi. Louisa, chị có phiền nếu em
đánh thức anh Hurst dậy không?

Người chị không phản đối và đàn piano được mở ra. Darcy bắt đầu cảm
thấy nguy cơ chàng ngày càng chú ý quá nhiều đến Elizabeth.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.