KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 68

Jane Austen

Kiêu Hãnh Và Thành Kiến

Dịch giả: Thu Trinh

CHƯƠNG 13

Sáng hôm sau trong lúc dùng bữa điểm tâm, ông Bennet nói với vợ:
- Bà ơi, tôi hy vọng bà sẽ cho sắp xếp một bữa ăn chiều thịnh soạn vì nhà
ta sắp có khách tới thăm.
- Ai vậy ông? Tôi không nghĩ ra ai sắp đến nhà mình, trừ khi Charlotte
ghé đây chơi, đồ ăn tôi nấu bình thường hàng ngày cũng đủ để đãi nó rồi.
Chưa chắc gì nó đã được nhìn thấy những đồ ăn ngon như vậy ở nhà nó.
- Người mà tôi nói là đàn ông, một người lạ.
Mắt bà Bennet sáng lên.
- Là một người đàn ông, một người lạ? Tôi tin chắc đó là Bingley. Sao
vậy Jane? Sao không nghe con nhắc qua chuyện này? Con thiệt là ranh
mãnh. Chao ơi, tôi thật vui khi được gặp lại Bingley. Nhưng than ôi! Thật
không may! Không còn con cá nào trong nhà cả. Lydia con cưng, rung
chuông gọi người hầu mau lên, mẹ cần phải nói chuyện với bà Hill ngay
bây giờ.
- “Không phải Bingley, đây là một người mà tôi chưa bao giờ gặp mặt
trong đời”, ông Bennet nói.
Câu trả lời này làm mọi người ngạc nhiên và ông Bennet cảm thấy thú vị
khi mình là mục tiêu cho vợ và năm con gái hỏi chuyện dồn dập cùng một
lúc.
Sau khi đã tự thỏa mãn nhìn cảnh vợ con thấp thỏm tò mò, ông bắt đầu
giải thích :
- “Cách đây một tháng tôi có nhận được một lá thư. Vì nó chứa đựng một
vấn đề tế nhị cần được quan tâm sớm nên tôi đã vội vã hồi âm cách đây hai
tuần. Lá thư từ một người bà con của tôi, anh Collins, người mà khi tôi qua
đời sẽ có thể đuổi mọi người ra khỏi nhà”.
- “Ôi, ông ơi”, bà vợ la lớn, “Tôi không thể chịu được khi nghe nhắc về
con người này. Làm ơn đừng nói về người đàn ông ghê tởm ấy nữa. Điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.