KIỀU THIẾP - Trang 387

Nàng mơ mơ màng màng, tiếng khóc của tiểu cung nữ càng ngày càng

xa dần, chỉ có thể nghe được tiếng nến cháy “lách tách”.

***

Một cung nữ từ bên ngoài đi vào, nàng ta vừa vào phòng liền hành lễ

với người ở bên trong: “Nô tỳ ra mắt Bội Lan cô cô.”

Bội Lan vội vàng đi tới, vẻ mặt nôn nóng: “Công Chúa có ổn không?”

“Công Chúa rất ổn, thị vệ bên kia không ai dám làm gì Công Chúa

cả.”

Cung nữ nhìn xung quanh, thấy bốn bề vắng lặng mới nhỏ giọng nói:

“Mặc dù Hoàng Thượng phạt Công Chúa quỳ, nhưng người ở bên dưới
không ai dám để Công Chúa quỳ thật. Nô tỳ đã đưa chăn đệm qua đó, chắc
hẳn là không có gì đáng ngại đâu.”

Bấy giờ Bội Lan mới thở phào nhẹ nhõm.

Cung nữ nhìn Bội Lan: “Bội Lan cô cô, bên kia có cần cho mời ngự y

không?”

Bội Lan nâng mắt lên nhìn cung nữ một cái, thờ ơ nói: “Công Chúa

phạt nàng ta, chúng ta là nô tài sao có thể nhúng tay.” Nàng ta hơi ngừng
lại: “Hơn nữa dù có đau lòng thì cũng chỉ đau lòng cho chủ tử của mình
thôi.”

Cung nữ kia có chút nghi hoặc, nhưng Bội Lan liền nói: “Ngươi lui

xuống đi, chuyện bên kia ngươi chớ lắm mồm.” (Bê: Con mụ Bội Lan này,
hừ hừ…)

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.