KIỀU THIẾP - Trang 847

"Nhất định đệ sẽ là một cữu cữu thật tốt." Lâm Nguyên thề phải làm

một cữu cữu tốt nên càng ngày càng chăm chỉ đọc sách, cậu bé không chỉ
đọc mà còn giải thích câu này có nghĩa là gì, bởi cậu cảm thấy nếu bây giờ
Giấm bảo nghe nhiều đạo lý, sau này nhất định sẽ rất thông minh.

***

Lâm phụ và Lâm Nguyên ở lại đến mùa thu, khi lá cây trong sân bắt

đầu ngả vàng mà Công Chúa vẫn chưa về.

Bệnh của Lưu Phong đã hoàn toàn khỏi hẳn, chẳng qua là trên người

có lưu lại sẹo.

Trên má phải của hắn có một vết sẹo rất sâu, nhìn qua có chút đáng sợ.

Lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Nguyên còn bị hù doạ, nhưng mà ngay

ngày hôm sau cậu bé liền bám lấy đối phương, muốn Lưu Phong dạy cậu
tập võ.

Lâm phụ vốn tưởng Lâm Nguyên chính là ham vui, không kiên trì

được bao lâu, nào ngờ Lâm Nguyên thật sự rất kiên trì, mỗi ngày khi trời
còn chưa sáng đã dậy chạy bộ cùng với Lưu Phong và Lưu Vân.

"Lúc đi học tiểu tử ngốc này cũng không chăm chỉ như vậy." Lâm phụ

không kìm được mà nói.

Chi Chi đứng ở hành lang, cũng cảm thấy thần kỳ.

Sau khi Lâm Nguyên học võ cùng với Lâm Phong liền quyết định

không thi khoa cử nữa, cậu bé muốn làm tướng quân, cậu bé không cần
phải tiếp tục đọc sách, Lâm Nguyên đã nghĩ thông.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.