Yukio - Mishima
Kim Các Tự ( Kinkakuji )
Dịch giả : Đỗ Khánh Hoan và Nguyễn Tường Minh
Chương 6
Đến bây giờ tôi đã chịu tang Tsurukawa được gần một năm tròn. Mỗi khi
thấy mình cô độc, tôi lại nhận thấy làm quen với những nếp sống này, đối
với tôi, thật là dễ dàng; và rằng, cuộc sống ít phải cố gắng nhất đối với tôi
chính là cuộc sống tôi không bị bó buộc phải nói năng gì với ai hết. Tôi đã
bỏ được sự bực tức đối với cuộc đời. Mỗi một ngày chết đi đều có niềm vui
riêng của nó.
Thư viện đại học là nơi duy nhất tôi thích tới lui. Tôi không đọc sách nói về
Thiền, nhưng ham những tiểu thuyết phiên dịch và tác phẩm triết học mà
tôi tình cờ vớ được. Tôi ngại ngùng không muốn kể tên những văn gia và
triết gia ấy. Tôi nhận rằng họ đã ảnh hưởng ít nhiều đến tôi và tôi cũng
nhận rằng chính họ đã là nguyên nhân chính yếu của hành vi ấy; tuy thế tôi
lại cho rằng hành vi ấy chính là sự độc sáng của tôi; đặc biệt, tôi không hề
muốn bào chữa cho rằng đã có một triết học ký thành nào đó thúc đẩy hành
vi này cả.
Như tôi đã giải thích việc những người khác không hiểu tôi đã là nguồn
kiêu hãnh duy nhất đối với tôi ngay từ thời niên thiếu, và tôi chẳng hề cảm
thấy có chút mảy may xung động nào cổ vũ tôi tỏ bầy sao cho người khác
hiểu được mình. Khi tự mình cố gắng làm sáng tỏ tư tưởng và hành động
của mình, tôi không có chút đắn đo, châm chước nào hết. Tôi không rõ có
phải đó là vì tôi muốn tự hiểu chính mình hay không. Một xung động như
vậy thường theo bản tính chân thực của một người đến để tạo nên nhịp cầu
nối liền người đó với những người khác. Vẻ đẹp của Kim Các Tự đã làm
tôi say sưa và làm cho một bộ phận trong con người của tôi trở nên mịt mờ;
và vì sự say sưa này đã cướp mất của tôi những hình thức say sưa khác nên
buộc lòng tôi phải đối kháng bằng cách dùng ý chí mà giữ gìn những bộ
phận minh triết của riêng tôi. Tôi không biết gì về người khác, nhưng trong
trường hợp của tôi, chính sự minh triết là tôi và ngược lại, tôi không phải là
người chủ trì sự minh triết ấy.