năm qua và trong hoàn cảnh này, trạng thái này tất nhiên vẫn còn tiếp tục
như cũ. Trong lúc này tôi vẫn còn là một con người tầm thường không quan
trọng một chút nào. Ở cái xứ Nhật Bản này có hàng trăm vạn, nghìn vạn
con người sống âm thầm trong xó tối chẳng được một ai chú ý tới cả. Tôi
vẫn còn thuộc về lớp người đó. Những người này còn sống hay đã chết
thiên hạ không hề bận trí lấy mảy may và vì thế thường thấy an tâm đối với
họ. Do đó người cảnh sát hình sự cảm thấy yên lòng và không thèm bận trí
nhìn đến tôi lần thứ hai. Ánh sáng đèn đỏ sương khói mịt mờ chiếu rọi tấm
bảng đá đeo ngay trước ty cảnh sát Nishigi; chữ sát đã rơi mất và chẳng ai
buồn nghĩ đến việc đem chữ khác thay thế.
Trên đường về chùa tôi cứ lẫn quẩn nghĩ mãi đến những món đồ mới mua
tối hôm ấy. Đó là những món đồ làm lòng tôi rộn rã. Mặc dù đã mua thạch
tín và con dao để phòng xa trường hợp phải tìm lấy cái chết, song tôi vẫn
cảm thấy hết sức bằng lòng đến những thứ này đến độ tôi không khỏi băn
khoăn tự hỏi phải chăng niềm vui của một người có gia đình và đang mua
đồ đạc sắp đặt kế hoạch cho cuộc sống tương lai. Ngay cả sau khi đã về tới
chùa rồi, tôi vẫn đem hai thứ đã mua ra mà ngắm nhìn không chán mắt. Tôi
rút con dao ra khỏi bao và le lưỡi liếm dao. Tức thời chất thép mờ đi và sau
khi thấy mát lạnh đầu lưỡi tôi cảm thấy một mùi vị dịu ngọt, xa xôi. Cái
mùi vị dịu ngọt từ trong cái thực chất khó mà đạt tới của lưỡi thép đã lan
nhẹ sang lưỡi tôi. Hình thù sáng loáng, chất sắt bóng lộn giống như màu
lam sậm của biển sâu - chính chúng đã mang cái hương vị dịu ngọt dần dần
phai nhạt xa mờ. Sung sướng, tôi hình dung ra cái ngày mà hương vị dịu
ngọt ấy tràn lan tung tóe làm da thịt tôi ngây ngất say sưa. Bầu trời của chết
chóc sáng rực cùng lúc đó, tôi thấy hầu như bầu trời của sự sống thì tôi
đang quên dần. Những ý nghĩ đen tối đều rời bỏ tôi. Cuộc sống trên đời này
bây giờ không còn thống khổ nữa.
Sau chiến tranh một máy phòng hỏa tự động tối tân đã được đặt bên trong
Kim Các. Khi nào nhiệt độ bên trong Kim Các lên tới một mức độ nhất
định thì chuông báo động sẽ reo vang trong hành lang Sự vụ thất của Lộc
Uyển tự. Vào tối ngày 29 tháng 6 bộ phận báo động bị trục trặc. Chính ông
lão dẫn đường cho khách vãn chùa đã khám phá ra. Lúc ấy tình cờ tôi ở lại